Hạ An Nhiên ngã nhào vào vòng tay Lăng Mặc, cô chưa kịp định thần lại thì môi cô đã bị áp chế.
Khóc!
Khó lòng đề phòng!
Cẩu nam nhân này lại lợi dụng cô! ! !
Lăng Mặc hôn một lúc lâu rồi mới buông ra.
Trong mắt nhàn nhạt có khoái cảm, “Cái này tính là phu nhân bồi thường cho tôi!”
HạAn Nhiên:
Cẩu nam nhân càng ngày càng chó, không biết xấu hổ!
HạAn Nhiên bị lợi dụng, tâm tình không tốt.
Thế cho nên sau khi ăn xong bữa sáng và gặp Trịnh Chính, ánh mắt cô có phần buồn bã.
Chính vì anh ta mà cô mới bị Lăng Mặc lợi dụng!
HạAn Nhiên có chút ảm đạm.
Rõ ràng giữa cô và Lăng Mặc thì cô đang nắm quyền chủ động trong tay, đúng mà nói, cho dù có lợi dụng thì cô ấy cũng phải là người chủ động.
Nhưng vẫn bị Lăng Mặc áp chế!
Chưa kịp trở minh thì đã trở thành nông nô!
Trịnh Chính bị HạAn Nhiên buồn bực nhìn chằm chằm, không khỏi thì thào nói: “Thiếu phu nhân, tôi… thật ra tôi có thề yếu!”
Hạ An Nhiên nhìn Trịnh Chính đang bắt đầu giả bộ “yếu đuối” trước mặt, khóe miệng giật giật, “Đừng diễn nữa!”
Người vung ghế sô pha một tay sao có thể yếu ớt như vậy?
Sau khi Hạ An Nhiên bình tĩnh trở lại, cô bắt đầu làm chính sự.
Cô ấy nói với Trịnh Chính mọi chuyện về Tiểu Văn, và nhìn Trịnh Chính rất nghiêm túc: “Cái chết của Tiểu Văn, anh hãy điều
tra lại xem có thực sự là tự sát không.”
Trước hết, cái chết của Tiểu Vãn phải thật sự có vấn đề, thì mới cần để tiếp tục điều tra những chuyện tiếp theo.
Trịnh Chính vốn tường rằng mình bị gọi tới là vì chuyện trọng đại, nhưng nghe nói chỉ đang điều tra một vụ án giết người, “Thiếu phu nhân đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!