Chương 417: Xé rách mặt mũi
Giang Nhụy Nghiên người cùng Lê Văn Tĩnh đi vào biệt thự, dùng ánh mắt kì lạ nhìn về phía Hạ An Nhiên.
Người phụ nữ này lần trước đã gây bất lợi cho cô, điều đó chứng tỏ bên kia là một người có đầu óc.
Nhưng bây giờ cô ấy lại “xới tung” chuyện của Lăng Tư trước mặt Nhị phu nhân, điều này không chỉ xé nát Lăng Tư mà còn làm xấu mặt Nhị phu nhân.
Sao người phụ nữ đó dám làm điều này!
Đúng mà nói, ngay cả khi cô ấy không hài lòng về việc Lăng Tư đòi tiền, cô ấy cũng không nên nói chuyện này trực tiếp.
Mặc dù Giang Nhụy Nghiêng không biết tại sao người phụ nữ này lại lật bài một cách vô lý như vậy.
Nhưng bây giờ mọi chuyện rắc rối như thế này đối với Giang Nhụy Nghiêng xem ra cũng có lợi.
Giang Nhụy Nghiêng đứng dậy cười nói với Hạ An Nhiên: “Cô Hạ, chắc là cô đang hiểu lầm, cô Lăng Tư chỉ là đang nói đùa với cô, haha, cô ấy kêu cô lấy ra năm nghìn vạn từ Lăng Trạch, cô cứ vậy lấy ra sao? Cô quá nghiêm túc rồi.”
Lăng Tư nghe thấy lời giúp đỡ của Giang Nhụy Nghiêng liền gật đầu,” Đúng vậy, vừa rồi tôi chỉ nói đùa với cô thôi, không nghĩ đến, cô là người không biết đùa như vậy”
Hạ An Nhiên nói,” Hóa ra chỉ là một trò đùa, tôi gần như tin đó là
sự thật. Tôi phải liên hệ với Lăng Mặc và hỏi anh ấy xem tiền từ Lăng Trạch có thể được sử dụng tùy tiện không. Nếu vậy, tôi muốn đầu tư chút. Dù sao nếu thua lỗ cũng có Lãng gia hỗ trợ, không có chuyện gì xảy ra. ”
Lăng Tư hai mắt nóng rực, nghiến răng nghiến lợi nói:“ Chuyện đùa như thế này, tốt hơn không nên để anh ấy biết.”
HạAn Nhiêncũng đùa có mức độ,” Đúng vậy, anh ấy bận rộn với tập đoàn Lăng Thị như vậy, tôi làm sao có thể làm phiền anh ấy những chuyện này? ”
Nói xong, cô ấy đối mặt với Giang Nhụy Nghiêng, mỉm cười.” Đúng rồi, vừa rồi cô Giang gọi tôi là gi nhỉ? Tôi đã kết hôn rồi, cô vẫn nên gọi tôi là Lăng phu nhân. Tôi vẫn thích cái tên này hơn.”
Giang Nhụy Nghiêng giật mình, nở một nụ cười,” Tôi nghĩ cái danh Phu nhân quá cổ hủ. ”
Hạ AnNhiên nhẹ giọng nói: “Không phải cổ hủ, đây là biểu thị cho thân phận của tôi, có nghĩa là tôi là vợ của Lăng Mặc.”
Giang Nhụy Nghiêng không vui.
Người phụ nữ này có ý gì khi liên tục nhấn mạnh mối quan hệ của cô ấy với Lãng Mặc?
Sau khi Giang Nhụy Nghiêng đứng ra bênh vực và chủ động giúp Lăng Tư chuyện bị “vạch trần” đòi tiền, Lê Văn Tĩnh đã bước đến chỗ Hạ An Nhiên mở một nụ cười. “Con gái tôi luôn nghịch ngợm. Chuyện xảy ra hôm nay là do tôi chưa dạy dỗ tốt con bé … Vừa vặn cũng tới trưa, hãy ở lại dùng cơm trưa.”
Hạ An Nhiên cười từ chối, “Không, Lăng Mặc có thể sẽ về ăn trưa, nên tôi phải trở về. ”
Lê Văn Tĩnh hơi kinh ngạc,“ Buổi trưa cậu ấy về ăn cơm? ”
Hạ An Nhiên ngượng ngùng nói:“ Đúng vậy, bữa trưa anh ấy thường về nhà ăn cơm với tôi. Tôi đã bảo anh ấy không cần chạy tới chạy lui, nhưng anh ấy lại ngoan cố như vậy.”
Lê Văn Tĩnh cười dịu dàng:” Lăng Mặc, từ khi có cô, so với trước kia cuộc sống sinh hoạt của cậu ấy tốt hơn rất nhiều, vậy thì tôi sẽ không quấy rầy thế giới riêng của hai vợ chồng nữa”
HạAn Nhiên lịch sự tạm biệt Nhị
phu nhân, chuẩn bị rời đi.
Chỉ là … còn chưa đến cửa, một người giúp việc chạy vào với ôm một con chó đẫm máu.
Lê Văn Tĩnh hoảng sợ nói: “Nhị phu nhân, tôi tìm thấy Lisa ở sân sau. Nó bị thương rất nặng …”
Lisa là một con chó được nuôi dưỡng bời Nhị phu nhân.
Chú chó tên Lisa này, bây giờ có nhiều vết thương rỉ máu trên người.
Nó sâu đến mức có thể nhìn thấy
xương.
Khi người giúp việc bế con chó vào phòng khách, đã đi ngang qua HạAn Nhiên.
HạAn Nhiên vừa nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu.
Đây không phải là vấn đề quan trọng nhất.
Mấu chốt là lúc này nồng nặc mùi máu xông lên mặt.
HạAn Nhiên bắt đầu nhớ đến việc Lăng Mặc tập cho cô ăn những món thịt ngày hôm qua, có
chút tác động.
Không thể chịu được tác động của mùi máu như vậy.
Sắc mặt cô bắt đầu trở nên xấu xí, dần dần không nhịn được, cô đột nhiên che miệng quay đầu bỏ chạy.
Mọi người ban đầu chỉ tập trung vào Lisa bị thương.
Tuy nhiên, việc Hạ An Nhiên bất ngờ che miệng và bỏ chạy vẫn thu hút sự chú ý của một số người.
Lăng Tư tỏ vẻ khinh thường, “Giở trò gì vậy, có vậy cũng không chịu đựng được”
Khi Giang Nhụy Nghiêng nhìn thấy HạAn Nhiên che miệng đi tìm toilet, cô hơi khó hiểu.
Mặc dù toàn thân con chó đầy sẹo và máu me, nhìn thôi cũng rất kinh khủng, đến cô cũng bị dọa.
Nhưng HạAn Nhiên bị sốc như vậy sao?
Rõ ràng là buồn nôn!
Giang Nhụy Nghiêng không nói nhiều, ánh mắt rơi vào trên người Lê Văn Tĩnh đang đau lòng ôm con chó, nhẹ nhõm một hơi, “Nhị phu nhân, đừng buồn.”
Lê Văn Tĩnh rơm rớm nước mắt nói, hỏi người hầu, “Tại sao lại bị
thương như vậy?”
Người hầu hoảng sợ lắc đầu, “Tôi cũng không biết, tôi nhìn thấy ở sân sau… Có phải là bị ngã không?”
Lê Văn Tĩnh vô vùng đau đớn “ Có lẽ là do nó không cẩn thận, còn không mau đưa đi bệnh viện. »
Người hầu gật gật đầu, ôm Lisa chạy ra ngoài, chuẩn bị thu xếp đưa đến bệnh viện thú y.
Lê Văn Tĩnh khó chịu nhìn mọi người, “Lisa bị tai nạn. Tôi phải
đến bệnh viện thú y, nên không thể tiếp đãi tốt được.”
Nói xong, Lê Văn Tĩnh chuẩn bị rời đi.
Nhưng Giang Nhụy Nghiêng đột nhiên bước tới, đến gần bên người Lê Ván Tĩnh, nói nhỏ: “Nhị phu nhân, vừa rồi cô Hạ sợ hãi, lại còn nôn mửa. Bà có muốn đi xem cô ấy thế nào trước không?”
Chữ “nôn” này, được nhấn mạnh.
Lê Văn Tĩnh dừng lại và nhìn Giang Nhụy Nghiêng, “Cô ấy vừa rồi nôn?”
Giang Nhụy Nghiêng gật đầu, “Đúng vậy, trông rất khó chịu.”
Lăng Tư chế nhạo một cách khó chịu, “Hừm, xem ra rất cáo già”
Tuy nhiên, lông mày của Lê Văn Tĩnh cau lại, “Cô ấy không thoải mái ở nhà chúng tôi, tôi phải đi xem kỹ một chút.”
Lê Ván Tĩnh tâm tư hoàn toàn không đặt thú cưng, nên cũng không cùng thú cưng đi đến bệnh viện thú y
Hạ An Nhiên từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy Lê Văn Tĩnh ở một bên.
Lê Văn Tĩnh lập tức đi về phía trước và tỏ ra lo lắng, “Tình hình của Lisa có làm cô sợ không, cô có sao không?”
HạAn Nhiên gượng cười, “Tôi không sao.”
HạAn Nhiên ôm trán đau đớn, “Lăng tiểu thư, cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi thật sự không thoải mái… Tôi chóng mặt, vấn đề này rất nghiêm trọng.”
Láng Tư không nể nang nói: “Vừa rồi chân cô rõ ràng đang chảy máu, sao cô không chóng mặt! Cô rõ ràng là giả vờ! ”
HạAn Nhiên không trả lời Lăng Tư, đau đầu kêu lên. “ôi, khó chịu quá. Sao tình hình lần này lại tệ như vậy? Chắc là do khí huyết không thông, có thể là do
lúc nảy bị Lăng Tiểu thư hù dọa tới mức này”
Lăng Tư tức giận, “Con khốn nạn, còn không phải là do cô muốn tính kế với tôi! ”
Khi Lăng Mặc đến, chuyện này không phải đơn giản là bị cha mẹ quờ trách, mà là sẽ do Diênm Vương sống lo liệu.
Cô taliền xong đời!
Lãnh Tư bước tới nắm lấy cánh tay Hạ An Nhiên, “ Cô không được phép làm ảnh hưởng tới tôi, cút ngay ra khỏi đây!”
sắc mặt Hạ An Nhiên có chút xấu xa, nhưng miệng lại hét lên, “Tam Tiểu thư, tôi ảnh hưởng gì tới cô vậy? Chỉ là không thoải mái, chỉ cần bác sĩ qua xem! ”
Lê Văn Tĩnh nhìn thấy Hạ An Noãn sắc mặt tuy yếu ớt… nhưng giọng điệu lúc này rõ ràng vô cùng khỏe mạnh, bộ dạng chóng mặt, không thoải mái ở đâu?
Thì ra … vừa rồi cô ấy cố tình “nôn” chỉ để khiến bà ấy nghi ngờ rằng mình đang mang thai.
Một khi đã nghi ngờ, bà nhất định
sẽ tìm bác sĩ đến để xác minh.
Ngay khi chậm trễ thời gian này, cô ấy có thể nhân cơ hội kêu Lăng Mặc tới đây đón cô.
Người bên kia hiền nhiên là tức giận bởi vì Lăng Tư khiến cô ấy nóng giận, sau đó sẽ tính sổ Lăng Tư.
Lê Vãn Tĩnh không khỏi thở dài, mưu kế của người phụ nữ này thật sự không tệ, ngay cả trong lòng cũng đã có tính toán.
Mặc dù Nhị Phòng không cần phải lo lắng về tương lai nữa,
nhưng bây giờ vẫn không muốn gây tội với Lăng Mặc,
Vì vậy, Lê Văn Tĩnh mắng Lăng Tư, “Con đứng sang một bên trước đi.”
Lăng Tư không cam tâm, “Mẹ, cô ta chỉgiả vờ không thoải mái.”
Tuy nhiên, Lê Văn Tĩnh nhìn cô chằm chằm.
Tâm trạng cáu kỉnh của Lăng Tư ngay lập tức nguôi đi, và cô ta đứng sang một bên một cách miễn cưỡng.
Sau đó, Lê Văn Tĩnh tiến về phía trước, từng bước đi tới chỗ HạAn Nhiên, “Tôi biết những gì Lăng Tư đã làm khiến cô có chút khó chịu, nhưng chuyện này không cần phải làm ầm ĩ, làm phiền Lăng Mặc”
Hạ An Nhiên đến gần Lê Văn Tĩnh, nhỏ giọng nói, “Thật ra hôm nay Tam tiểu thư ồn ào, tôi cũng không muốn quan tâm nhiều lắm. Nhưng mà Nhị phu nhân, bà muốn Nhị Phòng tiếp quản nhà Lăng gia một cách thuận lợi, thì tôi cũng một chút có ý kiến của
mình.”
Lê Văn Tĩnh vẻ mặt đột nhiên giật mình, nhíu mày nhìn HạAn Nhiên.
HạAn Nhiên cười nhẹ nói: “Để tôi không làm phiền cũng không sao, nhưng Nhị phu nhân ít ra cũng nên hứa với tôi một chút?”
Lê Văn Tĩnh đột nhiên hiểu tại sao hôm nay HạAn Nhiên lại gây sự với Lăng Tư.
Cô cũng không phải là muốn xé rách mặt Nhị phu nhân.
Mà là muốn dùng điều này để cho Nhị Phòng biết rằng bây giờ
cô ấy vẫn còn giá trị đối với họ.
Nếu muốn ngáng chân Nhị Phòng trong khoảng thời gian này, cô ấy không cần phải tốn nhiều sức lực.
Nhị Phòngcũng không muốn làm ầm ĩ mọi chuyện đếntai Lăng Mặc.
Lê Ván Tĩnh nờ nụ cười, “Cô rất biết tính toán.”
HạAn Nhiên nhún vai, “Người không vì minh, trời tru đất diệt!”
Lê Văn Tĩnh: “Được rỏi, tôi hứa
với cô! Chỉ cần cô yên phận, không gây chuyện, Lăng gia nuôi một người nhàn rỗi cũng không phải không thể….”
Hạ An Nhiên vỗ nhẹ vào eo bà “ Nhị phu nhân, tôi đã ghi âm lại tất cả những gi bà vừa nói. Tôi tin rằng bà là người giữ lời… ”