Tác giả: Ninh Hải
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngược
Chương 350: Vu khống hung hãn.
Lô Lị vừa nói vừa lấy điện thoại ra.
Từ trong bộ siêu tập ảnh lấy ra mấy bức ảnh chụp thư tình, bắt đầu đọc to.
“ Giống như con chim hướng đến tự do, như cá hướng về biển cả, hoa
hướng về gió xuân…..còn em, khao
khát vòng tay của anh, mong được bên anh mỗi ngày.”
“ Hy vọng mỗi sáng mai khi thức dậy, thứ đầu tiên em thấy được chính là khuôn mặt ngủ say ấm áp của anh.”
Trong đêm tối, bàn tay anh vuốt ve
gò má em, cởi bỏ tất cả những thứ trói buộc trên người em và hôn khắp
cơ thể em…..chưa từng nghĩ rằng,
lúc tỉnh dậy đó chỉ là một giấc mơ.”
Nội dung lúc bắt đầu còn rất là bình thường.
Nhưng đến đoạn phía sau thì căn bản chính là thả thính, là đang viết văn H+.
Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Hạ An Nhiên rõ ràng đã có chút thay đổi, có một vài bạn học nói chuyện rất quái gở.
“ Trước mặt chúng ta thì luôn bày ra dáng vẻ thanh cao, hóa ra trong xương cốt lại ti tiện như này!”
“ Trước đây từng nghe nói cô ta bán hoa/thân, mình còn không tin, nghe được nội dung của bức thư tình này, mình coi như tin rồi.”
“ Ha ha ha, xuất thân từ cô nhi viện thì lấy đâu ra tiền đi học, không dựa vào bán hoa/thân thì còn có thể dựa vào cái gì?”
“ Nghe nói là 200 tệ 1 lần, phìiiii, còn không đủ để mình ăn bữa cơm nữa!”
“ Người ta chú trọng về số lượng chứ không ở giá cả.”
“ Mình tháy á, chả cần Hàn thiếu hôn cơ thể đâu, mà chỉ cần là đàn ông thì đều được ý!”
Những lời lẽ khó nghe đều lọt vào trong tai Hạ An Nhiên.
Lê Lị nhìn Hạ An Nhiên đầy chào phúng, “ Cô cho rằng Hàn thiếu sẽ giống với những người đàn ông dùng 200 tệ để ngủ với cô sao? loại con gái bẩn thỉu như thế đến nhìn cô một cái Hàn thiếu cũng không thèm nhìn.”
Lúc nói chuyện còn kéo Liễu giai giai đang đứng ở một bên xem kịch, “
Nhìn cho rõ này, đây mới xứng với
Hàn thiếu!
Liễu Giai Giai thấy một đám người trong lớp đang nhục mạ Hạ An Nhiên, trong lòng vô cùng vui sướng.
Cô ta vô cùng ghét Hạ An Nhiên.
Chính là vì người phụ nữ này đã cướp đi sự vinh quang vốn thuộc về cô ta, thậm chí còn cướp đi người đàn ông của cô ta.
Tất cả mọi chuyện hôm nay đều là do cô gieo gió gặt bão.
Có điều, vì để giữ hình tượng bạch phú mỹ tốt đẹp của mình trước mặt mọi người, Liễu Giai Giai vẫn giả vờ
chỉ trích Lê Lị.
“ Hạ An Nhiên không dễ gì mới đến tham gia họp lớp, cậu nói những chuyện cũ làm gì? Những bức thư tình này đều là cậu ấy viết lúc ngây dại, đều đã trôi qua rồi mà.”
Lê Lị hừ giọng đáp, “ Mình đây không phải là muốn cho mọi người biết được bộ mặt thật của cô ta sao!”
Liễu Giai Giai ra vẻ khó xử, “ Nhưng thư tình này là chuyện bí mật, lúc đầu mình chỉ cho cậu xem qua, cậu còn lưu ảnh lại, để người khác biết được thì không hay đâu.”
Nếu cô ta đã không biết ngại mà viết
ra thì còn ngại bị người khác biết được sao? huống hồ, cô ta bán hoa thì còn sự chút sóng gió nhỏ này sao?”
Sau đó, Lê Lị chỉ tay ra phía cửa, nhìn Hạ An Nhiên giống như đang nhìn thấy rác vậy.
“ Hạ An Nhiên, cái thứ hạ tiện như cô đừng nói đến chuyện xứng với Hàn thiếu hay không, ngay đến cả tư cách tham gia buổi họp lớp hôm nay cô cũng không xứng để có, nếu như cô còn có chút mặt mũi thì bây giờ cút khỏi đây cho tôi, đừng ở lại đây khiến chúng tôi buồn nôn nữa!”
Với việc Lê Lị dẫn đầu, các bạn học
khác cũng chống lại và khinh thường Hạ An Nhiên.
Đều muốn cô cút ra khỏi phòng.
Hạ An Nhiên cau mày.
Cô vốn dĩ là muốn yên tĩnh gặp cô Lý một chút.
Nhưng không ngờ rằng lại bị làm loạn đến mức này.
Đúng lúc này, Hạ An Nhiên vẫn chưa chú ý đến Liễu Giai Giai vẫn luôn “ giúp cô nói chuyện” trên mặt lúc này xoẹt qua tia đắc ý.
Ha An Nhiên hình như nhân thức
được gì đó, lại hỏi Liễu Giai Giai một câu, “ Bao giờ cô Lý mới đến?”
Liễu Giai Giai không ngờ rằng đến lúc này rồi Hạ An Nhiên còn hỏi chuyện của cô Lý.
Liễu Giai Giai còn chưa trả lời, một bạn học hừ lạnh nói, “ Giả vờ sư đồ tình thâm làm gì, rõ ràng là cô Lý hôm nay có việc không đến được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!