Lăng Mặc lạnh lùng nhìn sắc mặt cùa mèo hoang nhỏ.
Rõ ràng mèo hoang nhỏ đã quên chuyện này rồi!
Sở Lạc lập tức biện bạch: “Nếu em từng cứu một người đẹp trai như anh thì chắc chắn em sẽ nhớ rất rõ, có phải anh nhớ lầm rồi không? Em cứu anh khi nào chứ?”
Lăng Mặc: “Khi đó xảy ra vụ khủng bố, mặt anh xanh đến không còn giọt máu! Lúc đó em còn túm lấy quần anh, em còn không muốn chịu trách nhiệm à?”
Nghe đến chuyện này, Sở Lạc có vẻ nhớ lại được gì đó, cô nói: “Anh chính là cái quần lót đỏ à?”
Cô nhớ tới cái gì vậy!
Sở Lạc ho một tiếng: “Không ngờ khi đỏ lại là em cửu anh nhỉ?”
Sau khi được nhắc, cô mới nhớ ra tất cả mọi chuyện.
Khi đó, Làng Mặc thực sự rất đau đớn vì bị bắn vào eo.
Sau khi xử lý vết đạn bắn, anh phát hiện không có gì đề
bàng bó vết thuơng nên đã xé cái quần tây ra đề băng vết thương lại và thấy cái quần lót màu đỏ
Thật ngoài sức tưởng tượng của Sở Lạc, sao một người đàn ông mặc vest lại có sờ thích mặc quần lót màu đỏ chứ.
Không ngờ lần đầu tiên cô xẻ quần của người khác và “cướp” mất lần đầu của Lăng Mặc.
Đúng là nghiệt duyên!
Sờ Lạc chợt nhận ra: “Vậy nên sau này chính anh là người cửu em sao? Chính vì lần đó em cứu anh mà Minh Diễn cảm thấy đó là cơ hội mà cố ý gài em bên cạnh anh thông qua Hạ Đức Hải?”
Lăng Mặc nheo mắt lại: “Đây là chuyện tốt duy nhất mà Minh Diễn đã làm.”
Sở Lạc nhất thời không biết nên nói gì.
Tuy nhiên, cô lại nghĩ tới một chuyện khác cần làm sáng tỏ, cô nhìn chằm chằm Lãng Mặc: “Sao ngay từ đầu anh không giải thích với em về “nhân cách ác thú”?”
Làng Mặc giật mình, một lúc sau có vẻ ủ rũ hỏi: “Em lại gặp “hắn” à?”
Sở Lạc gật đầu: “ừ, khi anh hôn mê thì “hắn” xuất hiện
Vậy nên bé trai khi đỏ là anh sao?”
Nói đến đây, Sở Lạc sợ Láng Mặc không hiểu ý mình nên nhanh chóng nói thêm: “Năm đó, chúng ta cùng bị nhốt trong cũi đúng không?”
Sắc mặt Lăng Mặc tối sầm lại.
Gần đây, Lảng Mặc đang khống chế nhân cách ác thú đó và không muốn “hắn” lại có cơ hội xuất hiện.
Không ngờ vì vết thương này mà “hắn” lại xuất hiện.
Chì khi Lăng Mặc đối mặt với lời nói của mèo hoang nhỏ, anh có chút sửng sốt: “Bé gái đó là em?”
Trước lúc thức tỉnh ký ức, Lãng Mặc đã thấy khi đó anh bị nhốt với một bé gái và cả hai đã động viên lẫn nhau rất nhiều.
Khi Sở Lạc nghe được những lời này, cô biết suy đoán của mình đã đúng.
Lăng Mặc chính là bẻ trai đó!
Chỉ là trước đây ký ửc của Lăng Mặc bị phong ấn nên anh
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!