Sở Lạc sửng sốt.
Cô không ngờ Lục Khả Tình lại hận mình như vậy.
Tại sao?
Sau khi Lục Khả Tình nói xong, A Huy nói với anh Đao: “Khả Tình nói đúng, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng giải quyết mớ bòng bong này! Ra tay!”
Anh Đao gật đầu.
Những lời vừa rồi là xì nhục Láng Mặc và người của anh. Nhưng điều xỉ nhục lớn nhất là giết chết Lãng Mặc!
Anh Đao lập tức ra lệnh: “San bằng mấy cãn nhà này và không để bất cứ ai sống sót.”
Quý Dư thấy cuộc đàm phán thắt bại, Độc Phong đã bắt đầu tấn công, anh vội kéo Sở Lạc vào nhà.
Vừa vào nhà, bên ngoài lập tức vang lên tiếng súng.
Những viên đạn xuyên qua ngôi nhà Sở Lạc trú ngụ, tình thế vô cùng nguy cấp.
Sở Lạc nhăn nhó.
Lúc đầu, cô nghĩ xem có thề thương lượng tìm một lối thoát cho Lảng Mặc hay không, nhưng tất cả đều vô ích khi đối mặt với Độc Phong.
Lẽ nào lại chết ở đây?
Sau khi Độc Phong bắt đầu tấn công, hơn chục người của đội Bạch Hồ và đội ám vệ xông lên và không ngừng nồ súng.
Sở Lạc thấy hai bên không ngừng đọ súng
Dù cỏ ngôi nhà làm chỗ nấp, nhưng rõ ràng họ vẫn yếu thế hơn.
Sở Lạc chạy vào cán phòng phía sau.
Nếu chết thì cô chết bên cạnh Lăng Mặc.
Khi chạy vào cán phòng phía sau, cô thấy Láng Mặc đã ngồi trên giường.
Lúc này, đôi mắt anh không còn thâm quầng như trước, vẻ mặt rất bình thường Bình thường nghĩa là không phải
“nhân cách ác thú”.
Sở Lạc đến gần Làng Mặc.
Cô chưa nói gì thì Lăng Mặc đã nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt tràn ngập sự trách cứ: “Chỗ nguy hiểm thì em lại chạy tới!”
Sở Lạc khịt mũi rồi hung hăng nói với Làng Mặc: “Đã thành ra như vậy rồi còn nói tôi! Anh câm miệng đi, tôi ghét nhất là bị người khác mắng!”
Lăng Mặc sửng sốt khi thấy cô hung dữ với mình.
Trước giờ mèo hoang nhỏ vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt, xa lánh anh, sao bây giờ lại cỏ biểu cảm đó?
Bất chấp vết thương trên người, Lăng Mặc kéo Sở Lạc vào lòng.
Sở Lạc còn định vùng vẫy, nhưng nghe thấy tiếng mưa bom bão đạn bên ngoài, nghĩ rằng sắp chết rồi thì vết thương trên người anh có là gì?
Cô ôm chặt Láng Mặc, giọng cô run rẳy: “Từ lúc nào mà anh nhận ra em?”
Sở Lạc cho rằng sau cuộc chia tay không mấy vui vẻ với Làng Mặc ở Lô Hải lần trước, lẽ ra anh đã nhận định cô không phải “Hạ An Nhiên”.