Đội ám vệ và đội Bạch Hồ vốn dĩ có hai mươi người có thề hành động.
Sau trận chiến vào núi, đã có vài người bị trọng thương và bây giờ chỉ còn mười ngươi có thể hành động.
Sở Lạc vốn nghĩ rằng nếu cồ bất ngờ sử dụng thuốc độc trên diện rộng thì ít nhất tám, chín người trong số mười người cùa Độc Phong sẽ bị phế.
Ngay cả khi Độc Phong thoát khỏi chất độc ở lối vào núi, cô đã bố trí một “bẫy độc” khác ở lối vào làng.
Theo kế hoạch của Sở Lạc, Độc Phong nhiều người như vậy, nếu có mười mầy người bình an và tiếp tục kiên trì thì tốt. Nhưng ai ngờ Độc Phong lại có mặt nạ chống độc.
Sau khi vượt qua “bẫy độc” do cô thiết kế, họ vẫn còn gần năm mươi người.
Đối với bên Sở Lạc thì vẫn còn quá đông!
Hơn nữa, thôn này kỳ thực cũng không lớn. Anh Đao bọn họ điên cuồng tìm khắp nơi, không lâu sau sẽ tìm thấy dấu vết và bao vây họ.
Anh Đao và những người khác đã bao vây vài càn nhà dân, thay vì tấn công trực tiếp thì họ sẽ đứng ngoài gọi đế bên Sở Lạc ngoan ngoãn đầu hàng. Nhưng làm sao đội ám vệ và đội Bạch Hổ có thể đầu hàng trước lời kêu gọi vô cùng xúc phạm đó?
Không đời nào!
Nghe bên ngoài liên tục gọi, đội trưởng đội ám vệ nhìn Sở Lạc rồi nói: “Thiếu phu nhân, hiện tại cô đã có thân phận của tiểu thư nhà họ Sở, cô ra thương lượng với người của Độc Phong chắc không có gì xảy ra đâu!”
Sở Lạc hung hãng trừng mắt nhìn anh ta: “Tôi không sao, còn các người? Láng Mặc? Anh muốn tôi bỏ mặc mọi người ở đây à?”
Đội trưởng đội ám vệ: “Nhưng tình hình bây giờ, chúng ta đã cùng đường rồi.”
Thiếu phu nhân dùng thuốc độc giết được hơn trăm người bên Độc Phong đã cừ lắm rồi.
Dù vậy, tình hình vẫn rất nguy cấp.
Đội trưởng đội ám vệ kiên quyết nói với Sở Lạc: “Thiếu phu nhân, thiếu gia nhất định không muốn thấy cồ có
chuyện Bây giờ quan trọng nhất là cô hãy tự bảo vệ
mình!”
Sở Lạc nghiến ràng: “Câm miệng!”
Cô tới đây để cứu Lảng Mặc.
Hơn nữa, bây giờ cô đã biết bí mật mà Lăng Mặc chưa từng nói với cồ, cô càng không thể mặc kệ sống chết của anh!
Im lặng một lúc, Sở Lạc nhìn Quý Dư rồi lạnh lùng nói: “Ra ngoài với tôi!”
Quý Dư nghe vậy, âm thầm đi theo sau Sở Lạc.
Không lâu sau, sỏ’ Lạc tới trước mặt người của anh Đao. Hai bên cách nhau chưa tới mười mét, đối mặt từ xa.
Trước đây, Sở Lạc được Sở gia bảo bọc cấn thận, không ai nhìn thấy gương mặt của cô. Nhưng bây giờ, cô đã lộ diện trước mặt mọi người.
Sau khi Lục Khả Tình thấy sỏ’ Lạc, cô vô cùng sốc: “An Nhiên! Sao lại là cô?”
Sau khi thấy Sở Lạc, biểu hiện trên gương mặt của anh
Đao và A Huy có chút khác nhau.