Anh Đao, A Huy và Lục Khả Tình sẽ tấn công chính diện.
Sở Lạc và Quý Dư sẽ tấn công bên cạnh.
Quý Dư lo lắng, vừa bảo vệ Sở Lạc vừa nói: “Tiểu thư, chỗ này rất nguy hiềm. Tôi đưa cô tới ”
Tuy Đông Nam Á rất nguy hiềm, nhưng chỉ cần cẩn mật thì sẽ không có nguy hiểm gì lớn. Chỉ cần tìm thấy Lăng Mặc là được.
Ai ngờ vừa tới thì gặp một trận chiến!
Sở Lạc biết cô không nên vào nơi nguy hiểm. Trong tình thế hỗn loạn này, cô chính là mớ rắc rối di động.
Nhưng với tình hình này, cô không thề khoanh tay đứng nhìn được.
Sở Lạc không chút do dự nói với Quý Dư: “Tôi không để mình gặp chuyện đâu! Các anh hành động theo căn dặn của tôi là được.”
Quý Dư thấy thái độ kiên quyết của Sở Lạc, chỉ có thề im lặng gật đầu.
Một nhóm người tới vị trí bên cạnh, Sở Lạc đề ý rất ít người đi theo Láng Mặc. Dù những người đỏ cao cường tới đâu cũng không so nồi với số đông.
Ban đầu, đội cùa Lục Khả Tình không có nhiều người, chỉ khoảng hơn chục người. Nhưng anh Đao đã đưa tới hơn 30 người nữa.
Phía Lăng Mặc không quá 10 người, tình hình vô cùng bất lợi cho anh ta.
Thấy người của Lăng Mặc rút lui, sỏ’ Lạc ra lệnh cho Quý Dư: “Hành động!”
Anh Đao chú ý tới người của Sở Lạc, vốn tưởng rằng người cùa Sở Lạc sẽ xồng lên từ hai bên để giáng cho Lăng Mặc một đòn chí mạng.
Tuy nhiên, khi Quý Dư và nhóm của anh chạy tới thì chợt nhận ra có gì đỏ không ốn.
Quý Dư chí huy đội Bạch Hổ tới.
Vốn dĩ anh Đao định bao vây Láng Mặc và người của anh ta để bắt rùa trong chum, nhưng bây giờ Quý Dư và đội Bạch Hồ đã tạo một lỗ hồng cho Lăng Mặc chạy thoát.
Hơn nữa, anh Đao và Lục Khả Tình cho rằng đội Bạch Hồ là “đồng minh” và không đề phòng gì. Vì vậy, đội của anh Đao và Lục Khả Tình có chút ngập ngừng vì “sự nồi loạn” của đội Bạch Hổ.
Đột nhiên, tình thế lại thay đổi.
Sở Lạc lợi dụng đội Bạch Hổ để ngăn nhóm người của anh Đao và Lục Khả Tình. Cồ tiếp cận nhóm của Láng Mặc và lớn tiếng nói: “Đưa Láng Mặc đi mau, tôi sẽ yểm trợ các anh!”
Sau khi đội Bạch Hố xuất hiện, người của Láng Mặc đã biết danh tính của họ dựa trên phong ấn của đội.
Họ không hiểu sao người của Sở gia lại đột nhiên xuất hiện để giúp đỡ mình. Nhưng người của Láng Mặc vẫn cảnh giác với đội Bạch Hổ, ai biết được Sở gia lại có âm mưu gì khác?
Lúc này, cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của một người đàn ông: “Cô Sở!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!