Sở Lạc lên xe.
Hi Linh thấy Sờ Lạc với dáng vẻ đắc thắng mà thỏ’ phào nhẹ nhõm, sau đó cô tức giận chỉ trích: “Doạ chết em rồi, Diêm Vương đó muốn làm gì chứ!”
Sở Lạc xoa nhẹ cổ tay và nói: “Có thể trước đó thấy lỗ vốn khi giao dự án hải vận cho chị.”
Hi Linh cảm thấy chuyện này chắc chắn không đơn giản.
Có điều nhìn dáng vẻ của tiểu thư thì rõ ràng là không muốn nói nhiều, nên cô cũng khồng truy hỏi.
Sở Lạc dựa vào cửa xe và nghĩ đến bộ dạng đau khổ vừa rồi của Láng Mặc.
Theo lý mà nói thì cô phải thấy vui, thấy đắc ý
Nhưng không biết tại sao ngay lúc này ngồi yên lặng trên xe, tâm trí cô không ngừng xuất hiện hình ảnh Làng Mặc đeo cái đồng hồ.
Lăng Mặc có nhiều đồng hồ như vậy, sao lại đeo đồng hồ nữ? Hoàn toàn không hợp với khí chất của anh ta.
Sở Lạc nghĩ đến một chuyện mà Tiểu Lạt Bá đã nhắc với mình trước đó.
Tiểu Lạt Bá nói trước đó trên người cô có một vật cỏ thể định vị.
Cô luôn cho rằng đồ mà Láng Mặc tặng đều có gắn định vị. Nhưng khi thấy cái đồng hồ, cô chợt nghĩ tới chuyện Lục Khả Tình tặng cho mình cái đồng hồ.
Lục Khả Tình là người của Minh Diễn, vẫn luôn âm mưu chống lại cô. Vậy có nghĩa là có khả năng cái đồng hồ có vấn đề?
Ngay từ đầu, Lục Khả Tình muốn định vị nhằm âm mưu chống lại cô?
Vì Láng Mặc luôn đeo cái đồng hồ này nên anh đã vồ tình đề Tiều Lạt Bá theo dõi được vị trí của mình
Nghĩ đến khả năng này, tâm trạng của Sở Lạc trở nên chán nản hơn.
Tại sao? Lý do gì khiến Làng Mặc đeo cái đồng hồ đó?
Phải cháng vì áy náy trước cái chết của cô, lầm tưởng cái đồng hồ đó là của mình nên anh mới đeo xem như vật kỷ
niệm?
Đó thực sự là nguyên nhân sao?
Sờ Lạc vô cùng chán nản, không nói nên lời.
Hi Linh thấy tiểu thư cau mày, cô thấp giọng hỏi: “Tiểu thư, hôm nay chúng ta vẫn rời khỏi Lô Hải đúng không?”
Hôm qua đã xác nhận sẽ rời khỏi, nhưng hôm nay xảy ra chuyện đột xuất và tâm trạng của tiểu thư không tốt, cũng không biết có vội hay không.
Sở Lạc kìm nén cảm xúc.
Sao cô lại vì một cái đồng hồ mà tâm trạng buồn bực như vậy chứ?
Một cái đồng hồ có thể xoá bỏ tồn thương nặng nề mà Lăng Mặc gây ra cho cô không?
Sở Lạc nói với Hi Linh: “Đi thủ đô gặp anh hai bàn bạc.”
Sở Lạc tới Lô Hải đã hai ngày.
Sau khi tới thủ đô thì đã là buổi chiều.
Trên máy bay, tâm trạng của Sở Lạc không được tốt nên suốt chuyến bay, Hi Linh không dám đùa giỡn trước mặt Sở Lạc.
Khi Sỏ’ Lạc đi ra ngoài sân bay, Hi Linh đột nhiên giữ lấy cô và nhỏ giọng nhắc nhở: “Tiều thư, có người đang gọi cô.”
Sở Lạc dừng lại và nhìn về phía Hi Linh chỉ.