Lạc Ngạn cỏ thể đi đến mấy chỗ.
Trợ lý của Lạc phu nhân nhanh chóng qua đó tìm, nhưng không thấy.
Cuối cùng, trợ lý chỉ có thề liên lạc với nhân viên bảo an: “Mấy người biết thiếu gia ở đâu không?”
Nhân viên bảo an: “Không phải thiếu gia luôn ở sảnh tiệc sao?”
Vừa nãy trợ lý ở sảnh tiệc thấy Lạc Ngạn, nhưng đi qua thì không thấy đâu.
Trợ lý bắt lực càn dặn: “Thiếu gia không ở sảnh tiệc, mấy người đi tìm đi, tìm thấy thì báo cho tôi!”
Sau khi cúp máy, trợ lý bắt đầu đi tìm Lạc Ngạn.
ở cạnh Lạc phu nhân nhiều nám như vậy, đương nhiên cô rất hiểu suy nghĩ cùa bà ấy.
Gần đây, Lạc phu nhân luôn rất lo lắng cho hôn nhân đại sự cùa thiếu gia.
Hôm nay lại xuất hiện một tiều thư Sở Lạc với dung mạo và gia cảnh vô cùng xuất sắc, tất nhiên Lạc phu nhân hy vọng cô gái đó sẽ trở thành con dâu cùa mình rồi.
Nếu Lạc phu nhân chủ động nói với thiếu gia theo đuổi tiểu thư Sở Lạc, đoán chừng thiếu gia lại nghịch ý của bà.
Phu nhân chỉ có thể sắp xếp cho thiếu gia và tiểu thư Sở Lạc gặp mặt.
Vả lại tốt nhất là khi tiểu thư Sở Lạc rời khỏi phòng nghi của ông. Trước khi cô ấy vào sảnh tiệc sẽ chạm mặt thiếu gia
Buổi tiệc hôm nay có không ít công tử trẻ tuổi trong giới tới, lẽ nào đám người đó lại không xông lên khi thấy tiểu thư Sờ Lạc ở đây?
Đến khi đó thiếu gia xuất hiện thì có hơi trễ rồi, sẽ bị người khác phỏng tay trên mất.
Cô nhất định phải nhanh chóng tìm ra thiếu gia!
Lúc này, Lạc Ngạn đang đứng ỏ’ cửa phòng nghỉ.
Trong phút chốc, anh đầy cửa vào và thấy ông Lạc nói với Sở Lạc: “Dù cỏ nhặt về thì cũng nhặt đứa xinh xắn như cháu, nhặt nó về làm gì?”
Tuy Lạc Ngạn luôn bị ông nội chê bai, nhưng không ngờ ông lại nói ra những lời không khách sáo như vậy trước mặt người ngoài.
Sở Lạc nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, bèn vồ thức nhìn ra cửa.
Chỉ thấy Lạc Ngạn đang đứng ờ cửa.
Nói xấu người khác mà còn bị người đó nghe được, thật xâu hô.
Ồng Lạc nhìn về phía cửa và nói: “Thằng nhóc này cuối cùng cũng chịu xuất hiện! ông còn nghĩ rằng trước khi tiệc sinh nhật kết thúc, cháu sẽ không thèm nhìn lão già này một cái đấy chứ!”
Lạc Ngạn bị ông nội khiêu khích, vẻ mặt ôn nhu cỏ đôi chút bất lực. Anh tiến vào phòng và nói với ông Lạc: “Hôm nay là sinh nhật ông, tất nhiên con phải đến chung vui với ông rồi.”
Ồng Lạc nhìn Lạc Ngạn rồi tiếp tục chê bai: “Có Sở Lạc vui với ông rồi, còn cần tới cháu sao!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!