Lạc phu nhân đứng ở trước cửa.
Những vị khách mời vẫn cứ bàn tán, vừa hay có thể để Lạc phu nhân nghe thấy một chút.
Mọi người đều nghĩ rằng người phụ nữ trước mặt họ là Hạ An Nhiên.
Dù Lạc phu nhân nhìn thấy Sở Lạc, bà vẫn cảm thấy cồ là Hạ An Nhiên.
Nhưng vừa rồi trợ lý của bà nói rất rõ ràng là người của sỏ’ gia đến.
Lạc phu nhân kìm nén nghi hoặc và nhìn người trước mặt.
Bà đã từng gặp Hạ An Nhiên.
Có một sự khác biệt rất lớn giữa khí chất của Hạ An Nhiên và khí chất của Sở Lạc.
Hạ An Nhiên xinh đẹp, điềm tĩnh và tạo nên thế giới riêng của cô ấy, khiến mọi người phải kinh ngạc.
Còn Sở Lạc thì lạnh lùng như một con dao sắc bén.
Quá sáng chói!
Dường như có thề nghiền nát mọi vẻ đẹp trên đời.
Hơn nữa, Lạc phu nhân hiểu rõ hơn ai khác.
Rất nhiều người luôn cho rằng cô gái xung hỉ với Láng Mặc và người ở cạnh Lảng Mặc là hai người khác nhau.
Nhưng Lạc phu nhân biết đó là cùng một người – Hạ An Nhiên.
Vả lại, Hạ An Nhiên đã chết!
Người chết không thể sống lại!
Người phụ nữ trước mặt tuyệt đối không thể là Hạ An Nhiên.
Lạc phu nhân chủ động tiến lên và cười nói: “Cô Sở!”
Trên gương mặt lạnh như băng của Sở Lạc nở một nụ cười lễ phép: “Chào bà, Lạc phu nhân. Tôi là Sờ Lạc đến từ Sở gia, vì mẹ tôi bận việc không thể tới nên bảo tôi tới đây chúc thọ cho ông Lạc.”
Lạc phu nhân sửng sờ.
Thư mời của Lạc gia chỉ gửi cho con cháu đích hệ của Sở gia.
Nhưng ý của Sở Lạc là mẹ cô bảo cô tới đây?
Điều này có nghĩa là người phụ nữ xinh đẹp trước mặt là con gái của sỏ’ phu nhân?
Lạc phu nhân nhớ Sở phu nhân chỉ có duy nhất một đứa con trai, sao lại có thêm đứa con gái?
Chẳng lẽ là con gái ngoài giá thú của ông Sờ?
Không đúng!
Lạc phu nhân đã thấy tướng mạo khi còn trẻ của Sở phu nhân, cô gái này rất giống với bà ấy lúc trẻ. Nếu nói không phải con ruột của Sở phu nhân thì bà không tin!
Nếu thực sự là con gái của ông Sở và Sở phu nhân thì tại sao bà lại không nghe nói suốt mấy năm qua?
Lạc phu nhân vô cùng tò mò và khó hiểu, nhưng bà biết rõ hơn hết đây hẳn là bí mật của Sở gia và không dễ để hỏi thẳng.
Lạc phu nhân kìm nén lòng hiếu kỳ và nỏ’ một nụ cười tươi
rói: “Sở phu nhân bận như vậy, không ngờ còn nhớ đến ba chồng tồi mà bảo cô qua đây.”
Sở Lạc khách sáo nói: “Mẹ luôn nhớ đến ông Lạc, bình thường mẹ rất hay nhắc đến. Hôm nay là tiệc thọ của ông Lạc, thân là vãn bối tắt nhiên tôi sẽ đến.”
Rõ ràng là Lạc gia mời, nhưng trong lời nói của Sở Lạc lại chứng tỏ là cồ cố ý đến đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!