Sở Lạc có hơi đau đầu.
Tránh được Lăng Mặc, nhưng lại không tránh được Bùi Kì sao?
Sở Lạc lạnh lùng: “Trên đời này thiếu gì người giống người, cô nhận nhầm rồi.”
Bùi Kì thấy Sỏ’ Lạc ra sức chối bỏ thân phận, liền nắm chặt cánh tay sỏ’ Lạc: “Chúng ta là bạn thân nhất của nhau, có chuyện gì cô cứ nói đi! Có phải Diêm Vương đã làm gì khiến cô buồn nên cô mới cố ý giả chết không? Cô yên tâm, tôi tuyệt đối không nói với ai chuyện cô giả chết, cả Diêm Vương cũng vậy!”
“Tồi thực sự khồng biết cô là ai! Có điều, người cô nói có phải là Hạ An Nhiên không? Chúng tôi giống nhau đến vậy à, rất nhiều người đã nhận nhầm tôi thành cô ấy.” Sở Lạc bất lực nhún vai.
Ánh mắt Bùi Kì tràn ngập tuyệt vọng: “An Nhiên, cô đừng nói những lời kỳ quặc như vậy nữa! Cô không tin tôi đúng không?”
Sở Lạc im lặng.
Bây giờ, Bùi Kì đã khẳng định cô là Hạ An Nhiên.
Quả nhiên, bạn thân còn đáng tin cậy hơn tên khốn kia.
Nhưng cho dù nhận ra thì Sờ Lạc cũng kiên quyết phủ nhận.
Khi Sở Lạc định phủ nhận tiếp, Hi Linh vừa hay vào nhà vệ sinh và chạy đến chỗ tiểu thư: “Tiểu thư, xin lỗi cồ. Vừa nãy thấy nam thần của em nên mới mất khống chế! Chúng ta về nhà thôi!”
Hi Linh nhìn qua người phụ nữ lạ mặt đang nắm lấy cánh tay tiểu thư và hỏi Số’ Lạc “Tiểu thư, cô quen người này sao?”
Sở Lạc lắc đầu: “Không!”
Hi Linh thấy Sở Lạc phủ nhận sự quen biết với Bùi Kì, cô nhanh chỏng gạt tay Bùi Kì ra và mắng: “Này cô, dù chúng tôi là con gái nhưng giữa con gái với nhau cũng cần giữ khoảng cách. Đừng tuỳ tiện kéo tay kéo chân tiểu thư nhà tôi!”
“Tiều thư, dù cô có gặp phụ nữ thì cũng phải biết bào vệ bản thân, ông bà chủ và thiếu gia đặc biệt căn dặn tôi là không cho bất cứ ai được phép động vào cồ! Bây giờ bên
ngoài loạn lắm, không những đàn ông nguy hiểm, mà phụ nữ cũng ghê gớm lắm!” Hi Linh nhắc nhỏ’ Sở Lạc.
Người nhà thực sự rất lo lắng cho cô!
Bùi Kì nghe Hi Linh nói một tràn thì sững sờ.
Hạ An Nhiên là cô nhi, dù có tìm được ba nhưng Hạ Đức Hải là tên cặn bã mà.
Tuy nhiên, Hi Linh lại nói rằng Sở Lạc có ba mẹ và anh trai hết mực yêu thương.
Chuyện này khiến Bùi Kì có chút bối rối.
Lẽ nào bản thân cô nhận nhầm?
Nhưng cô tuyệt đối khồng nhận nhầm người bạn chí cốt của mình!
Khi Bùi Kì còn đang nghi ngờ chính mình, Sờ Lạc nói với Bùi Kì: “Tôi cũng biết về Hạ An Nhiên đó. Cô ấy nhảy xuống vách đá tự từ, vách đá cao như vậy thì người nhảy xuống còn sống nổi không? Cô này, người không thể trở về từ cõi chết, cô hãy nhìn thoáng hơn chút.”
Vốn dĩ Bùi Kì còn đang nghi ngờ chính mình nhận nhầm
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!