Anna ngơ ngác khi nghe những lời này.
Huỷ hôn?
Anna nói lắp: “Sao có thể được? Vì con hồ ly tinh đó sao?”
Tuy Sờ Triệt không có tình ý với cô, nhưng không đến mức huỷ hôn.
Bây giờ sao lại đột nhiên nhắc đến? Chắc chắn là có nguyên nhân!
Anna nghĩ nguyên nhân chính là Sở Lạc.
Giọng điệu của Lương Thuyên Linh trầm mặc: “Hồ ly tinh gì?”
Anna nghiến ráng nói: “Bên cạnh sỏ’ Triệt có một người phụ nữ rắt xinh đẹp, cô ta rất xảo quyệt, nhất định là cô ta xúi giục Sở Triệt.”
Lương Thuyên Linh nghe con gái trách cứ, lạnh lùng nói: “Con có não không, chuyện lớn như huỷ hôn sao có thể do một mình Sở Triệt quyết định? Là Sở gia làm chủ.”
Anna không hiểu: “Tại sao chứ, lẽ nào Sở gia không vừa ý con?”
Lương Thuyên Linh trách mắng: “Sáu năm trôi qua mà vẫn không chiếm được trái tim của một tên đàn ông, sao mẹ lại sinh ra đứa con gái như con chứ.”
Anna bị mẹ trách mắng thậm tệ.
Từ nhỏ mẹ rất nghiêm khắc với cô, thậm chí còn luôn miệng nói cô ngu ngốc.
Trong lòng cô rất uất ức, cô cãi lại: “Con rất muốn xây dựng mối quan hệ tốt với sỏ’ Triệt, nhưng con đã làm nhiều như vậy mà chì toàn là công cốc ”
Lương Thuyên Linh quở trách: “Còn không phải do con ngu sao?”
Chuyện huỷ hôn như một đả kích đối với cô. Bây giờ lại còn bị Lương Thuyên Linh quở trách!
Anna không nhịn nổi: “Mẹ luôn nói con ngu, vậy mẹ có cách gì để con và Sở Triệt bắt đầu lại? Chẳng phải mẹ cũng hết cách sao?”
Lương Thuyên Linh tức giận, vì không ngờ Anna dám cãi
lại: “Con cho rằng sáu nám trước con và sỏ’ Triệt đính hôn là vì cái gì? Còn không phải vì mẹ sao!’’
Anna sững sờ.
Cô luôn cho rằng Sở gia chọn cô làm con dâu, là vì cô tốt số. Nhưng khi nghe mẹ nói dứt câu, chuyện này vẫn còn lý do khác ư?
Lương Thuyên Linh dứt câu, không giải thích gì thêm và lạnh lùng nói: “Giữa con và Sở Triệt đã chấm hết rồi. Huỷ hôn là chuyện hiển nhiên! Nếu đã vậy thì chọn người khác đi!”