Phó Tân và Thu Tử Châu nhìn nhau.
Biết khi lão đại tỉnh dậy nhất định sẽ hỏi chuyện của chị dâu.
Chỉ là bây giờ chị dâu đã thịt nát xương tan, làm sao để họ nói chuyện này mà không kích động lão đại?
Khi bầu không khí vồ cùng ngột ngạt, Thu Tử Châu nghiến răng và nói: “Đã cho người đi tìm chị dâu, hy vọng sẽ tìm được chị ấy càng sớm càng tốt ”
Làng Mặc nghe thấy câu này, một dòng máu lại trực trào lên trong lồng ngực anh.
Dù đã kìm nén nhưng vẫn tuôn ra từ miệng.
Phó Tân thấy vậy, vội tiến lên trước: “Lão đại, bây giờ anh không thề kích động được.”
Vốn dĩ độc tố trong cơ thể lão đại bắt đầu chảy ngược, anh tốn rắt nhiều công sức mới khống chế được, nhưng hiện tại với tình hình này thì rõ ràng chỉ càng tồi tệ thêm.
Với trường hợp này thì chỉ có thể mời thầy qua. Nhưng lúc
này anh không liên lạc được với thầy!
Tuy nhiên, Lăng Mặc không quan tâm.
Đôi mắt anh đỏ hoe, gằn giọng ra lệnh cho Thu Tử Châu: “Liên lạc với Án Môn, điều động tất cả mọi người bằng mọi giá phải tìm được cô ấy!”
Thu Tử Châu sửng sốt.
Án Môn đóng quân ở Lô Hải, nhưng ngoại trừ cận vệ bí mật luôn ờ cạnh Lăng Mặc thì những thành viên khác đều vô cùng kín tiếng và hiếm khi lộ diện.
Giờ đây, rất ít người ở Lô Hải biết đến sự tồn tại của Án Mồn.
Nhưng để tìm thấy Hạ An Nhiên, có nhất thiết phải điều động Ản Môn không?
Đây là con át chủ bài lớn nhất trong tay lão đại!
Bây giờ dễ dàng lộ diện như vậy, có phải cỏ chút không thoả đáng không?
Thu Tử Châu muốn nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Láng Mặc, cuối cùng cũng gật đầu: “Tôi
sẽ liên lạc ngay.”
Phòng tồng thống của một khách sạn nàm sao tại Lô Hải.
Minh Phi đang ung dung nằm trên sofa.
Ba cô dường như quá bận rộn với công việc, vì vậy ồng không tiện quan tâm đển cô, đề cô có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn. Nhưng cô chỉ muốn ở lại Lô Hải để được kề cận với Lăng Mặc.
Nghĩ đến quả bom cô chôn trước đó, không biết khi nào nó sẽ nồ tung.
Nếu nó nổ thì người phụ nữ đó tiêu đời rồi.
Một khi người phụ nữ đó tiêu đời thì sẽ là thời cơ hoàn hảo đế Minh Phi xuất hiện trước mặt thiếu gia.
Khi Minh Phi đang nghĩ xem đến lúc đỏ sẽ xuất hiện như nào đề thu hút sự chú ý của Lăng Mặc thì Lữ Hiền tìm cô: “Tiểu thư, vừa nhận được một tin quan trọng.”
Minh Phi càng thẳng: “Ba biết tôi ở Lô Hải nên muốn bắt tôi về phải không?”
Lữ Hiển lắc đầu: “Là tin tức bên Láng thiếu gia.”
Minh Phi mở to mắt, không giấu nồi vẻ kích động: “Có phải do quả bom tôi chôn trước đó nổ rồi à? Người phụ nữ đó có phải đã đắc tội thiếu gia không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!