Đường Tịnh nhất thời không nói nên lời.
Một người yếu đến mức biết được mình không sống được mấy ngày thì sao phải quan tâm đến đôi mắt của mình?
Có vẻ như không cần thiết
Đường Tịnh im lặng hồi lâu và đưa điện thoại của Hạ An Nhiên cho cô ấy.
Điện thoại trước kia của Hạ An Nhiên bị mất ở Độc Phong và không lấy lại được, có lẽ là do thành viên Độc Phong vứt bỏ.
Bây giờ, Lăng Mặc đã chuẩn bị điện thoại mới cho cồ.
Chì có điều cô cũng giống như Thu Tử Bạch, sau khi lấy được điện thoại liền tải app của Tiểu Lạt Bá, vậy nên điện thoại vô cùng an toàn.
Hạ An Nhiên cầm lấy điện thoại và mở khoá.
Không biết có phải gần đây đôi mắt không hoạt động nhiều, lúc màn hình sáng lên khiến mắt có chú khó chịu.
Theo bản náng, Hạ An Nhiên chớp mắt mấy cái để giảm bớt sự khó chịu ở mắt.
Đường Tịnh hỏi: “Tôi từng quan sát mắt của cô có phải
sau khi sầy thai thì hay khóc phải không?”
Hạ An Nhiên có chút kinh ngạc nhìn Đường Tịnh: “Có vấn đề sao?”
Đường Tịnh kiên nhẫn giải thích: “Dù cô không sinh thường, nhưng sẩy thai cũng sẽ dẫn đến suy nhược cơ thể, khả nàng tự điều tiết kém đi. Nểu trong khoảng thời gian này cô thường hay khóc, tất nhiên sẽ khiến mắt sưng tấy, dễ gây đau đớn hoặc thị lực sẽ kém đi Đây là thứ mà
hầu hết mọi người gọi là bệnh hậu sản.”
Kiến thức kỳ quái này đã được tiếp thu.
Hạ An Nhiên chóp mắt mấy cái: “Cô nói cũng có lý, hoá ra con tôi không sinh ra được, cũng sẽ mắc bệnh hậu sản.”
Cô gái này thật to gan, đã vậy rồi mà còn tự chế giễu mình.
Đường Tịnh hướng mắt vào điện thoại của Hạ An Nhiên, dù cô biết nhìn vào điện thoại của người khác là trái đạo đức, nhưng cô vẫn nhắc nhở: “Cô vẫn cần phải kiểm soát thời gian, không chỉ vì đôi mắt mà tình trạng cơ thể cô cũng
không tốt, xem nhiều chì mệt mỏi thêm.
Hạ An Nhiên nở nụ cười: “Tôi sẽ chú ý.”
Đường Tịnh không nói gì, rời khỏi phòng đề Hạ An Nhiên có không gian riêng.
Hạ An Nhiên bấm điện thoại.
Một thời gian trước, cô đã viết rất nhiều trên điện thoại.
Ví dụ như càn dặn cố Kỳ phải quản lý Long Đằng đàng hoàng, nói với cố Kỳ rằng cô cỏ một USB đặc biệt chứa đầy những thành tích cùa cô trong những nám qua.
Trước đây, cồ không muốn đưa nó cho Thu Khanh Khanh và Cố Kỳ, nhưng bây giờ điều duy nhất cô có thể làm chính là trao nó cho cố Kỳ, để chúng trở thành liều thuốc phục vụ mọi người.
Hạ An Nhiên đã chỉnh sửa nội dung này khá lâu.
Cỏ điều bây giờ mới chỉnh sửa xong.
Sau khi giải quyết Long Đằng, Hạ An Nhiên cảm thấy trong lòng như có tảng đá lớn rơi xuống.
Sau khi thao tác thêm vài lần thì cô đến phòng Chat.
Đây là phòng Chat được tạo bởi Tiểu Lạt Bá.
Khi có điện thoại, cô đã được Tiểu Lạt Bá thêm vào.
Cô đã nói với những người trong Tiểu Phá Đoàn rằng không cần đến cứu cô, cô rất ồn.
Nhưng với tình hình bây giờ, cô thực sự không ồn chút nào!
Cỏ điều, cô không muốn nói về chuyện không vui như vậy trong nhỏm.
Vì sợ rằng họ muốn giải cứu cô lần nữa và gây ra nhiều rắc rối.
Hạ An Nhiên gửi một câu vào phòng Chat.
[Thất: Thắt Thất bảo bối xinh đẹp, đáng yêu, quyến rũ nhất của mọi người muốn tặng mọi người một túi quà lớn.]
CHƯƠNG 1254: ĐÈ CÔ ÁY YÊN TÂM RA ĐI
Vốn dĩ phòng Chat đang yên ắng, nhưng Hạ An Nhiên vừa nhắn vào liền náo nhiệt hằn.
[Nhị: Tiểu Thắt Thất, em muốn tặng chúng ta quà gì. Anh Hai rất mong chờ đây!]
[Tam: Anh cỏ tiền, không cần cho anh tiền!]
[Ngũ: Anh Ba, trước đó khồng phải nói anh có bảo thạch, sắp nghèo đến chết rồi sao?]
[Tam: Thực ra bảo thạch cũng có thể đồi thành tiền mà!]
[Tứ: Nói trắng ra là tôi vồ cùng thiểu tiền, mọi người không cằn tiền chứ tôi cần. Tôi cần rất rất nhiều tiền!]
[Tam: Cả nhóm đều nghèo, thật mất mặt!]
Hạ An Nhiên thấy phòng Chat sôi nồi, không khỏi nờ nụ cười.
Dù lúc đầu rất bài xích Tiều Phá Đoàn, vì cảm thấy bị Thu Tra Tra lừa vào tròng.
Nhưng sau này phát hiện cô rất hạnh phúc khi ở trong cái hố này.
Sau khi xem một lúc, Hạ An Nhiên gửi một tin nhắn khác.
[Thất: Em sẽ đặt túi quà lớn này ở một nơi bí mật, vì vậy mọi người phải đi khám phá nhé.]
Hạ An Nhiên đính kèm một “bản đồ kho báu” do chính tay cô vẽ.
[Thất: Cho mọi người bản đồ kho báu này, mọi người từ từ tìm nhé!]
[Tứ: Lại là một tấm bản đồ kho báu không đáng tin cậy. ôi chao, bản đồ kho báu làm tôi bực thật đấy.]
Hạ An Nhiên biết Thu Tra Tra đang nói gì, dường như Trịnh gia đang đuổi theo anh ấy để lấy bản đồ kho báu.
[Thất: Đây thực sự là một tấm bản đồ kho báu, đến khi đỏ mọi người tìm được sẽ biết, chắc chắn sẽ khiến mọi người hài lòng.]
Hạ An Nhiên thực sự đã đẻ lại một phần quà cho Tiểu Phá Đoàn
Trước kia, những người trong Tiểu Phá Đoàn muốn bí mật làm chuyện xấu, cô sẽ đưa họ một ít thuốc độc.
Nhưng từ nay, cô sẽ không thể đưa chúng mọi lúc mọi nơi nữa.
Hạ An Nhiên để lại một số toa thuốc trị độc.
Nếu nói trực tiếp với họ, cồ sẽ luôn có cảm giác như đang nói lời trăn trối.
Hạ An Nhiên khéo léo làm một “tấm bản đồ kho báu”, sau khi cô chết, những người trong Tiểu Phá Đoàn sẽ rất ngạc nhiên khi thấy “kho báu” phải không?
Sau khi nhắn tin với Tiểu Phá Đoàn một lúc, Hạ An Nhiên có chút mệt mỏi.
Cô xoa cồ mấy lần, tắt điện thoại rồi nằm xuống.
Chỉ là đột nhiên nghĩ đến một chuyện, Hạ An Nhiên cố ngồi dậy.
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, cô gọi Đường Tịnh đến và nhìn cô: “Tôi muốn ra ngoài phơi nắng, được không?”
Đường Tịnh bị vẻ đẹp dịu dàng, ngoan ngoãn của Hạ An
Nhiên mê hoặc, cô gật đầu theo bản náng: “Được! Chúng ta ra ngoài phơi nắng!”
Sau khi thấy tin nhắn “bản đồ kho báu” của Hạ An Nhiên gửi, anh Hai của Tiểu Phá Đoàn không kìm được cảm xúc.
Điện thoại reo lên.
Anh Hai nhìn ID người gọi và bắt máy.
Đầu dây bên kia là giọng của một người đàn ông trưởng thành: “Thất Thất sắp không xong rồi phải không?”