Sau khi Hạ An Nhiên mất tích, trong lòng Tôn quản gia đã oán hận Láng Mặc rắt nhiều.
Nếu không phải thiếu gia không biết đối nhân xử thế thì thiếu phu nhân có thể tức đến bỏ đi sao?
Bây giờ thiếu phu nhân đã về, ông cũng không còn oán hận thiếu gia nữa. Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ông rời khỏi phòng để lại không gian riêng cho hai người.
Sau khi Tôn quản gia rời đi, ánh mắt của Hạ An Nhiên hướng về Lăng Mặc.
Cồ xoa tay và khịt mũi: “Bây giò’ anh hiểu sự lo lắng của em lúc đó rồi chứ?”
Làng Mặc khó hiểu nhìn Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên giận dỗi nói: “Lúc đầu, Phó Tân nói anh còn hai tháng, em rất buồn phiền Giờ sức khoẻ em không
tốt, cũng đến lượt anh lo lắng rồi chứ?”
Lăng Mặc nghe những lời mèo hoang nhỏ nói mà trong lòng cảm thấy khó chịu.
Đây là báo ứng cho việc giả làm người thực vật sao? Anh không sao, nhưng lại báo ứng lên người của mèo hoang nhỏ!
Sau khi Hạ An Nhiên về Tiểu Dương Lầu, Làng Mặc liền chuyền địa điềm làm việc, đem tất cả công việc của tập đoàn đến Tiều Dương Lầu giải quyết.
Đến cả cuộc họp cũng họp video.
Sức khoẻ của Hạ An Nhiên ngày càng tệ.
Vốn dĩ một ngày có thề tĩnh táo tầm 10 tiếng, nhưng bây giờ được 7 8 tiếng cũng là tốt lắm rồi.
Tôn quản gia cũng nhặn thức được vấn đề, nhưng Láng Mặc và Phó Tân đều không tiết lộ gì.
Buổi chiều của một ngày khác.
Khi Lăng Mặc giải quyết xong công việc, anh trả lời một cuộc điện thoại và nói vài lời với đầu dây bên kia với vẻ mặt nghiêm túc rồi quay về phòng ngủ.
Hạ An Nhiên đang ngủ say.
Làng Mặc đến cạnh giường, thấy mèo hoang nhỏ đang say giấc nồng, anh đặt một nụ hôn lên trán cồ: “Tuyệt đối sẽ không để em rời xa anh!”
Chỉ cần tìm được Rogge thì mèo hoang nhỏ nhất định được cứu!
Minh trưởng lão đã ỏ’ Lô Hải một thời gian.
Ông cho người bí mật điều tra.
Mặc dù những cuộc điều tra này không yêu cầu ông phải đích thân ở đây giám sát, nhưng ông vẫn lo lắng và không muốn rời Lô Hải.
Sau khi giải quyết vài việc của Án Môn, điện thoại đột nhiên đổ chuông.
Thấy số lạ, Minh trưởng lão chần chừ vài giây rồi mới nghe máy.
Sau khi bắt máy, một giọng nói từ đầu dây bên kia truyền đến: “Ông Tạ Hằng đã đến Lô Hải, bây giờ chắc là đang gặp Láng Mặc.”
Minh trưởng lão mở to mắt.