Minh Phi đến biệt thự Minh trưởng lão ở.
Biệt thự này ở Lô Hải có lịch sử lâu đời, mang phong cách Châu Âu cổ và được Minh trưởng lão mua mấy chục năm trước. Sau khi quyết định đến Lô Hải vào tối qua, ông đã sắp xếp người dọn dẹp lại.
Vào cổng biệt thự, Minh Phi thấy Minh trưởng lão ngồi ở phòng khách.
Cô cúi đầu đi tới và yếu ớt nói: “Ba.”
Ánh mắt Minh trưởng lão thâm trầm: “Ba từng nhắc con những gì? Có những người không phải của con, con cũng đừng nghĩ tới!”
Vì là con gái út nên Minh trưởng lão vô cùng cưng chiều, đến nỗi bây giờ cô ấy trỏ’ nên bướng bỉnh và cố chấp.
Nói chung là Minh Phi muốn làm gì thì làm!
Vài năm trước, Minh trưởng lão phát hiện cồ con gái út có tình cảm với Láng Mặc nên đã từng cảnh cáo cô một lần.
Tính tình Lăng Mặc lạnh lùng, vô cảm và hoàn toàn không phải người lý tưởng cho cô.
Nhưng Minh Phi đang trong giai đoạn nồi loạn, cô không nghe lời Minh trường lão và luôn cố tìm kiếm Lăng Mặc.
Với tình hình này, Minh trưởng lão chỉ có thể giữ Minh Phi bên cạnh và không để cô rời khỏi Ản Môn.
Vốn cho rằng đã qua nhiều năm, tình cảm của Minh Phi dành cho Láng Mặc đã nhạt phai, vì vậy ồng bắt đầu cho cồ chút tự do và giao cho cô vài nhiệm vụ bí mật.
Nào ngờ ngay khi được trả tự do, cô đã chạy đến Lô Hải.
Sau khi bị Minh trưởng lão khiển trách, Minh Phi khồng cam lòng: “Ba, con chì thích Lăng thiếu gia, trên đời này ngoại trừ anh ấy thì con sẽ không thích người đàn ông nào khác!”
Minh trưởng lão nghe xong, mí mắt co giật liên hồi.
Ánh mắt Minh Phi tràn đầy sự tức giận và oán trách: “Trước kia ba luôn quản lý con, nói tính tình anh ấy lạnh lùng, là người không có tình cảm, còn không cho con và anh ấy tiếp xúc Nhưng tất cả đều do ba lừa con! Nếu anh ấy không
có tình cảm thì sao lại chung tình với một người phụ nữ như vậy?”
Lúc nói, nước mắt cô chảy lán dài trên má: “Ba có biết sau khi con biết chuyện của anh ấy và người phụ nữ đó từ Kiều Mạn, con khó chịu cỡ nào không? Tại sao người khác có thể theo đuồi, còn con thì không! Người phụ nữ xung hì với anh ấy đã bỏ đi thì cơ hội của con đến rồi, sao con không thể đấu tranh vì hạnh phúc của mình?”
Minh trưởng lão cau mày, đối mặt với Minh Phi đang khóc lóc.
Minh Phi lau nước mắt và nghẹn ngào nói tiếp: “Vả lại, nếu con và anh ấy ờ bên nhau thì chẳng phải sẽ tốt cho ba sao? Anh ấy trở thành con rế của ba, sau này ba ở Án Môn còn ai dám có ý kiến chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!