Lăng Mặc khẽ cau mày rồi quyết định: “Vậy nhờ anh mời đội ngũ đỏ qua.”
Carl gật đầu, vui vẻ nói: “Mặc dù mấy năm nay đội ngũ chữa trị của Rogge gần như biệt tích, người bình thường rất khó mời họ ra ngoài, nhưng tôi có vài thứ ”
Carl còn chưa khoe khoang xong sự vĩ đại của mình, Lăng Mặc đã cắt ngang lời của anh và gằn giọng: “Bây giờ anh có thề đi mời bọn họ rồi!”
Tại sao lúc này lại có cảm giác anh ấy là một công cụ nhỉ?
Vả lại, gương mặt của Láng Mặc gần như hiện lên dòng chữ: “Mau làm việc đi, đừng có nhảm nhí nữa.”
Dáng vẻ tiễn khách này rõ ràng là một không hai!
Carl đứng dậy: “Được, bây giờ tôi đi tìm họ, bảo họ nhanh chóng qua đây. Tuyệt đối không được trì hoãn việc chẩn trị cho thiên thần xinh đẹp nhà anh.”
Carl bất lực rời đi.
Khi ra khỏi phòng bệnh, anh không khỏi quay đầu nhìn lại
và vẻ mặt trở nên nghiêm nghị hơn: “Lăng Mặc căng thẳng như vậy chắc là có chuyện lớn rồi.”
Lúc vào thang máy rời đi, anh đột nhiên chú ý đến có một bóng người đang thập thò gần đó.
Sau đó, anh thấy một cái đầu trọc bóng loáng.
Thu Tử Bạch cũng nhìn thấy Carl.
Vốn dĩ muốn né tránh nhưng lại bị phát hiện thì tránh còn tác dụng gì?
Thu Từ Bạch bước ra, vừa đi vừa nở nụ cười tươi rói với Carl: “Người bạn nước ngoài này có muốn xem bói không? Chỗ tôi rất rẻ, người khác xem một lần là 100 tệ, còn tôi chỉ có 10 tệ thôi nên đừng bỏ lỡ!”
Thu Tử Bạch nhiệt tình quảng bá việc xem bói.
Khi Carl nghe thấy điều này, khoé miệng anh giật liên tục.
Thu Tử Bạch chớp mắt vài cái, gương mặt tỏ vẻ hối hận: “Lẽ nào anh bạn người nước ngoài đây không biết nói tiếng Trung sao? Haiz, vậy là anh không đúng rồi. Vì anh đã đến Trung Quốc mà không biết tiếng Trung, còn đi lung tung như vậy. Hay như vậy đi, ở đây tồi có một cuốn sách dạy
anh nói tiếng Trung!”
Thu Tử Bạch lấy ra một cuốn ngữ văn tiếng Trung lớp một.
Đây là cuốn sách được tìm thấy ờ góc phòng bệnh của anh trong lúc nhàn rỗi, có lẽ là đứa bé của gia đình bệnh nhân nào đó cố tình giấu đi.
Thu Tử Bạch nhàn rỗi nên đã tìm cuốn sách này để giết thời gian, anh không bao giờ nghĩ rằng cuốn sách này lại có giá trị như bây giờ.
Anh liếc qua cuốn sách rồi cao hứng nói: “Cuốn này giá gốc là 23.8 tệ, tôi giảm 10% cho anh, anh đưa tôi 24 tệ là được rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!