Hạ An Nhiên không chắc chắn người trong Tiều Phá Đoàn rốt cuộc là nói phét hay thực sự tìm cái chết
Nhưng vì không muốn bản thân bị liên luỵ, hy vọng họ sẽ an toàn nên đã chuẩn bị cho họ không ít thuốc độc để phòng thân.
Đột nhiên Hạ An Nhiên phát hiện thành viên trong Tiểu Phá Đoàn thực ra rất đáng yêu.
Đến nỗi khi cô mệt mỏi trong phòng thí nghiệm, cô cũng không thề không trò chuyện trực tuyến với họ một lúc.
Ban đầu cô nghĩ những người đó chỉ là những “cư dân mạng” chưa từng gặp mặt, lén lút gây sự và khoác lác với nhau cho vui.
Không ngờ đến cuối đời lại cảm nhận được hơi ấm của Tiều Phá Đoàn.
Nhiều người quan tâm đến cô như vậy, tại sao trước đây cô lại không phát hiện ra?
Nước mắt Hạ An Nhiên chảy ra, cô nghiêm túc nhìn Thu Tử Bạch và chân thành nói: “Cảm ơn!”
Bây giờ, đôi mắt Thu Tử Bạch mang màu xanh sẫm, chứng tor anh đang đeo kính áp tròng.
Mặc dù bên kia màn hình chỉ có một mình Tiểu Lạt Bá không nghe được tiếng, nhưng Hạ An Nhiên vẫn muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình.
Cảm ơn những con người đáng yêu đã khiến cô cảm thấy thật ấm áp vào giai đoạn cuối đời.
Thu Tử Bạch rơi nước mắt nhìn Hạ An Nhiên.
Anh vội giúp Hạ An Nhiên lau nước mắt và không ngừng lẩm bẩm: “Em thấy bộ dạng của chị vốn dĩ không giống sẽ chết sớm, có lẽ nào bác sĩ chần đoán sai không?”
Thu Tử Bạch cố gắng chấp nhận sự thật đáng buồn rằng cuộc đời của Hạ An Nhiên không còn bao lâu nữa.
Thật sự không thế chấp nhận được!
Hạ An Nhiên nở nụ cười, gật đầu tán thành: “Tôi cũng cảm thấy mình không phải người đoản mệnh, có lẽ sau khi Hắc Bạch Vô Thường đến phát hiện ra sai sót thì sẽ thả tôi về thôi.”
Thu Từ Bạch nói: “Câu nói đùa này của chị không vui tí nào!
Không buồn cười như những gì doanh nhân đã nói trước đây!”
Hạ An Nhiên tò mò hỏi: “Tôi không bằng anh ta sao?”
Thu Tử Bạch: “Chị biết trước kia doanh nhân nói gì với em không? Anh ta nói chị và Diêm Vương có hiểu lầm, còn nói sớm đã chần đoán thai nhi có vấn đề, Diêm Vương vì muốn tốt cho chị nên mới cố ý cho chị uống thuốc phá thai, nhưng không ngờ chị lại chạy trốn!”
Hạ An Nhiên buột miệng hỏi: “Thu Tử Châu nói vậy à?”
Thu Từ Bạch gật đầu, vẻ mặt giễu cợt: “Đúng, chỉ có doanh nhân mới nói dối như vậy. Em không tin.”
Hạ An Nhiên khẽ cắn môi.