Sắc mặt của A Huy dần dần thay đồi, giọng điệu nghiêm nghị, “Có lẽ là đã xảy ra biến cố!”
Trước khi anh Đao rời khỏi cán cứ, anh ta để lại một tin nhắn.
Sau khi tỉnh lại, A Huy thông qua tờ giấy kia và biết được anh Đao muốn lợi dụng lúc không có nhiều người ở bên cạnh Diêm Vương đẻ đánh cho đối phương trở tay không kịp, tăng cao tỷ lệ thành công trong việc tập kích Diêm Vương sống.
Sau khi biết được toàn bộ sự việc, A Huy phát hiện có điều gì đó không ổn.
Người của Đoạn Thống bị Diêm Vương sống phát hiện, anh Đao cấp tốc tấn công. . . Nhìn như tình hình cỏ lợi đối với Độc Phong bọn họ, nhưng nó lại giấu giếm nguy cơ.
Nhưng khi anh Đao quyết định hành động, thì anh ta vẫn còn nằm ờ trên giường, hôn mê bất tỉnh.
Điều càng bất đắc dĩ hơn là, mỗi lần Độc Phong hành động, bọn họ đều ngán chặn tin nhắn quấy nhiễu từ thế giới bên ngoài, trừ khi người của bọn họ chù động liên lạc, nếu
không người ngoài rất khó liên lạc với bọn họ trong khi bọn họ đang làm nhiệm vụ.
Cho đến bây giờ A Huy cũng không biết tình huống cụ thể của anh Đao và những đội viên khác.
Bây giờ Diêm Vương sống đang ò’ đây, như vậy đã chứng tỏ bên phía anh Đao đã xảy ra chuyện bất trắc.
A Huy bất an nói:” Chờ đợi thêm một lát nữa, xem thử có thể lên lạc với anh Đao hay không!”
Điều Tử nhìn dáng vẻ tâm sự nặng nề của A Huy, Điều Tử vỗ lên bả vai của anh ta, “Trung Quốc là nơi thịnh vượng của Độc Phong chúng ta, vận may của ba người chúng ta cũng rất tốt, chúng ta có thể thuận lọi chạy trốn trước khi người của Diêm Vương sống đến căn cứ, anh Đao rất mạnh mẽ và lợi hại, nhất định là anh ấy sẽ không xảy ra chuyện.”
A Huy chỉ có thể nghĩ theo chiều hướng tốt, “Trước tiên chúng ta hãy rời khỏi ngọn núi này và tìm một nơi an toàn để ờ.”
Điều Tử nói không chút do dự: “Chúng ta đi tìm chị Tình đi, có lẽ chị ấy có rất nhiều nơi cư trú.”
A Huy gật đầu,” Được, tôi sẽ liên lạc với cô ấy.” Sau đó, anh ta vừa liếc nhìn Điều Tử và Trịnh Ưng, vừa quan tâm hỏi: “Tình hình của hai người cỏ ồn không?”
Điều Tử sờ lên cơ thể của mình, “Bây giờ tôi đã không còn cảm thấy quá đau đớn, đều nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.” Anh ta nói với giọng điệu hung dữ, “Cô gái kia thật sự rất lợi hại, chất độc này quá đáng sợ, suýt nữa đã giết chết ông đây.”
A Huy nhíu mày thật sâu, “Người phụ nữ của Minh Vương, cho nên đương nhiên cô ta không phải là một nhân vật đơn giản, độc của cô ta rất lạ, cũng rất mãnh liệt.”
Điều Tử và Trịnh Ưng đều ngơ ngẩn.
Người phụ nữ ở cùng Thu Tử Bạch là người phụ nữ của Minh Vương?
Trịnh Ưng là người hiểu biết khá rõ về Thu Tử Bạch, anh ta cau mày, “Điều này không đúng, tồi nhớ bởi vì một số chuyện trước kia mà Thu Tử Bạch có mâu thuẫn với Minh Vương Điện, hắn còn đắc tội với Minh Vương Điện, cho nên làm sao hắn có thể có quan hệ với người phụ nữ của Minh Vương?”
Sau khi A Huy nghe thấy những lời nói này của Trịnh Ưng,
ánh mắt của anh ta trở nên hung dữ, anh ta nhìn chằm chằm vào Trịnh ưng, “Cậu nói cái gì?”
Trịnh ưng nghiêm túc lặp lại lời mình vừa nói, “Thu Tử Bạch có thù oán với Minh Vương Điện, tôi tuyệt đối sẽ không nhớ nhầm.” Anh ta cũng tò mò nhìn về phía A Huy, “Sao anh chắc chắn cô ta là người của Minh Vương?”
Sắc mặt của A Huy trở nên u ám.
Chẳng lẽ là người phụ nữ kia cố ý lừa gạt anh ta để giữ lại mạng sống?
Đáng chết, bị gài bẫy rồi!
Bệnh viện An Khang.
Sau khi Hạ An Nhiên được đưa đến bệnh viện, cô được y tá và bác sĩ vội vàng đẩy vào phòng mổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!