Các vệ sĩ ở căn cứ Độc Phong đã nhận được số điện thoại của Thu Tử Châu, bọn họ nhanh chóng đi tới bên cạnh Lăng Mặc, tiến hành bảo vệ nghiêm mật.
Thu Từ Bạch nhìn Hạ An Nhiên ở trong ngực Láng Mặc, cả người cô đều là máu, anh ta không để ý đến vết thương trên cơ thể mà nóng nảy gầm thét: “Tại sao Thất Thất lại như vậy? Ai làm?”
Phó Tân nhìn về phía Thu Tử Bạch bằng ánh mắt hơi phức tạp, anh ta nhất thời không nói nên lời.
Tình huống vừa rồi phải nói sao đây . . .
Ai cũng không ngờ sẽ xảy ra bất ngờ như vậy, bây giờ người thống khổ nhất có lẽ là đại ca.
Sau đỏ ánh mắt của Thu Tử Bạch rơi vào chiếc xe đâm vào gốc cây ở bên cạnh.
Trên xe kia còn có vết máu loang lồ.
Anh ta lập tức biết rõ đây là chuyện gì, sau đó anh ta rống to với Làng Mặc, “Có phải là anh hay không!”
Làng Mặc ngẩng đầu, đôi mắt đỏ rực, giọng nói lạnh như băng khiến cho người khác không rét mà run, “Là tôi!”
Hai từ ngắn ngủi nhưng giống như được nặn ra từ trong dáng vẻ xé lòng nát dạ.
Sau khi nghe Láng Mặc nói như vậy, Thu Tử Bạch nào còn nhớ được đối phương là Diêm Vương sống, anh ta lập tức đấm mạnh lên mặt Lăng Mặc, “Trước kia anh luôn ức hiếp Thất Thất, khiến cho cô ấy không thể không ròi khỏi anh. . . Bây giờ anh còn đâm vào cô ấy! Cho dù hôm nay ông đây liều mạng với anh, thì tôi cũng phải giết chết anh!”
Gương mặt của Lăng Mặc lập tức sưng lên, khóe miệng còn chảy ra vết máu.
Sau khi các vệ sĩ nhìn thấy Thu Tử Bạch ra tay đối với cậu chủ, bọn họ muốn tiến lên bảo vệ anh, nhưng lại bị Láng Mặc đưa tay ngàn cản.
Cho dù Thu Tử Bạch đã đấm Lăng Mặc một đấm, nhưng anh ta vẫn còn tức giận.
Ngày thường, mặc dù anh luôn phàn nàn rằng Hạ An Nhiên cay nghiệt hẹp hòi không lương thiện, nhưng đây cũng là bởi vì anh ta có mối quan hệ thân thiết với Hạ An Nhiên, cho nên anh ta mới có thể không cần kiêng dè ở trước mặt
cô.
Nhưng bây giờ Hạ An Nhiên đã biến thành dáng vẻ này, cho nên anh ta không thể khống chế tính tình của mình! ! !
Sau khi đấm vào mặt Láng Mặc, anh ta lại giơ nắm đắm ra và đánh vào mặt bên kia của Láng Mặc.
Rõ ràng thân thủ của Láng Mặc rất tốt, nhưng anh lại không hề đánh trả, mặc cho anh ta đánh, ngay sau đỏ hai bên mặt của anh đều sưng lên.
Phó Tân quả thực không thể nhìn nổi, anh ta nói với Thu Tử Bạch: “Đây chỉ là tai nạn bất ngờ, đại ca quan tâm đến chị dâu hơn bất cứ ai khác! Cậu có biết trong thời gian này, để tìm được chị dâu mà đại ca đã phải trả giá bao nhiêu hay không?”
Thu Tử Bạch bực tức nhìn chằm chằm vào Phó Tân, “Nhưng vì sao anh ta lại va vào Thất Thất! Đây chính là tình yêu của anh ta đối với Thất Thất sao?”
Phó Tân cứng họng, suy cho cùng đúng là đại ca đụng trúng chị dâu, cũng khiến cho tình hình của chị dâu trở nên tệ hại như vậy.
Thu Tử Bạch hung hãn trợn mắt nhìn Lãng Mặc, “Ai ngán
cản tôi cũng vô dụng, hôm nay tôi phải giết chết anh ta!
Ngay khi anh ta lại muốn động thủ, thì anh ta mơ hồ nghe thấy tiếng xe cấp cứu ở đằng xa.
Động tác trên tay anh ta lập tức dừng lại, anh ta liếc nhìn chiếc xe cứu thương đang chạy tới.
Mấy phút sau, xe cứu thương cuối cùng cũng đến.
Nhìn thấy tình cảnh thê thảm trước mắt, bác sĩ nhanh chóng chuyển Hạ An Nhiên vào trong xe cứu thương.
Đoàn người đi theo xe cứu thương, hùng hổ rời khỏi núi sâu.
ở một nơi nào đỏ trong núi sâu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!