Anh Đao cũng biết chất độc lợi hại như vậy sẽ không cỏ quá nhiều hàng tích trữ, nhưng bây giờ cỏ thể cỏ bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Anh ta nhìn Hạ An Nhiên bằng ánh mắt hung dữ, “Chất độc còn dư lại của cô đang ở đâu? Tôi bảo người khác đi lấy!”
Hạ An Nhiên bật cười khanh khách, “Anh sẽ tùy tiện nói cho người khác biết về trụ sở bí mật của mình sao?” Cồ chì vào Thu Tử Bạch,” Chờ sau khi người của tôi tỉnh lại, thì anh ấy sẽ đi lấy chất độc giúp các người.”
Ván Tử nhìn Thu Tử Bạch đang nằm trên mặt đất một cách khổ sở thê thảm, “Với dáng vẻ này của anh ta, sau khi tỉnh lại anh ta còn có thể cử động được sao? ”
Hạ An Nhiên nói một cách tự tin chắc chắn: “Người của tôi cũng không yếu ớt như các người nghĩ.”
Anh Đao:”. . .”
Người phụ nữ này không chì có đầu óc, mà cô còn vô cùng cẩn thận, là một người khó đối phó.
Không phải là vô duyên vồ cớ mà Minh Vương lại thích cô.
Gương mặt của người phụ nữ có thể ăn không? Vậy chi không bằng tìm một người vừa thông minh vừa cỏ nàng lực!
Nhưng anh Đao cực kỳ khó chịu khi đối mặt với một người quá thông minh như Hạ An Nhiên.
Một người bị bắt nhưng vẫn phách lối nắm quyền chủ động, anh ta nhất định không thể để cho cô được như ý.
Ngay khi anh Đao vừa muốn nói gì đó, thì bỗng nhiên có một thành viên xông vào, “Chị Tình vội vàng tới đây, chị ấy nói có chuyện quan trọng!”
Anh Đao nuốt xuống những gì định nói với Hạ An Nhiên, anh ta quay đầu lại và ra khỏi phòng Hạ An Nhiên, Vãn Tử cũng rời đi và đóng cửa lại.
Vốn dĩ Anh Đao muốn xuống lầu gặp đi gặp chị Tình.
Nhưng đối phương đã vội vã đi tới trước mặt anh Đao, sắc mặt gấp gáp nóng nảy, “Tồi có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Anh Đao nhận ra được tình huống không ồn, “Chuyện gì?”
Chị Tình: “Vốn dĩ người cùa Đoạn Thống đã lấy được tin
tức ngày mai Diêm Vương sống mới xuất hiện ở khách sạn và gặp mặt vị khách quý kia, nhưng không ngờ tin tức có sai sót, bây giờ Diêm Vương sống đã bí mật đển khách sạn kia. . . Thông tin thời gian mà Đoạn Thống lấy được trước đó, chỉ là một biện pháp che mắt người khác.”
Sắc mặt của anh Đao lập tức trỏ’ nên khó coi,” Tại sao Đoạn Thống lại không liên lạc với chúng tôi? Anh ta thu thập tin tức kiểu gì thế!”
Chị Tình khồng nhịn được mà quát mắng, “Đoạn Thống vẫn luôn liên lạc với A Huy, nhưng đối phương chậm chạp không nghe điện thoại, cuối cùng anh ta chì có thể tìm đến tôi, bảo tôi liên lạc với anh, nhưng anh cũng không nghe điện thoại. . . Rốt cuộc là các người đang chơi trò gì vậy!”
Đoạn Thống thường xuyên liên lạc với A Huy, cho nên anh ta cũng chỉ có phương thức liên lạc của A Huy.
Bây giờ A Huy đã ngất xỉu, cho nên đương nhiên anh ta không thề nghe điện thoại.
Mà lúc nãy anh Đao vội vã nói chuyện với Hạ An Nhiên, cho nên anh ta cũng quên lấy điện thoại di động, vì vậy anh ta mới bỏ lõ’ điện thoại của chị Tình.
Chị Tình nói với giọng điệu khó nhọc: “Tình hình bây giò’
vẫn chưa được coi là quá tệ, người của Đoạn Thống vừa bị đội phòng vệ của Diêm Vương sống phát hiện, bây giờ Độc Phong có thể nhân lúc người của Diêm Vương sống đang đuổi bắt người của Đoạn Thống mà trực tiếp tập kích Diêm Vương sống! Khiến cho anh ta trỏ’ tay không kịp!”
Anh Đao cũng không ngờ mọi chuyện lại thay đổi lớn như vậy.
Nhưng giống như chị Tình đã nói, bây giờ tình hình này lại có lợi đối với bọn họ.
Đây là cơ hội tốt!
Anh Đao lập tức ra lệnh cho Vàn Tử, “Bảo tất cả mọi người tập họp, chúng ta lập tức hành động.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!