Lăng Mặc nhìn vào tiêu đề này, một tiêu đề vô cùng cẩu huyết, khóe miệng của anh giật giật.
Thu Tử Châu ở bên cạnh xúc động nói: “Lão đại, có phải người phụ nữ mang thai này còn thê thảm hơn anh đúng không, vợ anh chỉ bị mất tích, nhưng chồng của người ta đã bị xe tồng chết rồi…”
Lăng Mặc:
Không biết tại sao, sau khi anh nhìn thấy mấy chữ “ông xã bị xe tông chết” này, anh cảm thấy vô cùng khó chịu.
Giống như nó đang nói đến bản thân anh.
Trước khi Làng Mặc đọc xong câu chuyện này, anh lập tức ném điện thoại của Thu Tử Châu vào ngực của anh ta, “Nếu công việc của mọi người thoải mái ung dung như vậy, thì tôi sẽ tăng thêm lượng công việc cho mọi người.”
Thu Tử Châu:”…”
Anh ta chỉ đến để chia sẻ một câu chuyện bi thảm, để cho lão đại biết, ửo trên thế giới này không phải chỉ có một mình anh thê thảm, anh ta cố gắng tranh thù lấy lại sự đồng cảm
cùa lão đại, anh ta không muốn anh tiếp tục điên cuồng lôi kéo hận thù ở khắp nơi.
Nhưng anh ta không ngờ mình phải táng ca?
Thu Tử Châu vội vàng nói: “Câu chuyện bi thảm này chỉ để giải trí mà thôi, thật ra chúng tôi còn rất nhiều công việc cần phải làm, lão đại, anh cứ từ từ bận rộn, tôi lập tức ra ngoài làm việc.”
Thu Tử Châu bước đến phòng làm việc của mình, anh ta nhanh chóng gửi tin nhắn vào nhóm quản lý cấp cao ò’ trong công ty.
[Thu Tử Châu: Boss cảm thấy chúng ta quá rỗi rãnh nên mới đãng câu chuyện bi thảm này, mọi người nhanh chóng xóa đi… Chúng ta đều là người vô cùng bận rộn, không có cơ hội đụng vào điện thoại di động! ]
Sau khi lời nói của Thu Tử Châu được gửi đi, câu chuyện bi thảm được lan truyền rầm rộ điên cuồng ở trong nội bộ tập đoàn Lăng Thị dần dần bắt đầu bị người ta xóa đi.
Nhưng ngay cả khi tin nhắn trong nhóm bị xóa thì câu chuyện bi thảm này cũng đã in sâu vào trong lòng của bọn họ.
Người phụ nữ có thai kia thật sự quá đáng thương, chồng cũng đã bị xe tông chết! ! !
Hạ An Nhiên không biết rằng những gì cô nói với Lư Tụ lại gây ra một cuộc náo động lớn như vậy trong tập đoàn Lăng Thị.
Khi bước vào phòng bệnh, cô nhớ lại vẻ mặt của Lư Tụ khi hỏi về tình hình người nhà của cô vào lúc nãy.
Cô cỏ thế cảm thấy Lư Tụ cỏ điều gì đó muốn giấu cô.
Liên quan tới chuyện thai nhi ở trong bụng, có lẽ đối phương sẽ không giấu cồ.
Điều này có thể chứng tỏ nó có liên quan đến bản thân cô.
Hạ An Nhiên liếc nhìn cánh tay và đôi chân gầy guộc của cô, gần như cô cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Cô có thể cảm nhận rõ ràng cơ thề của mình càng ngày càng trở nên tệ hại.
Trong thời gian này, cô không chỉ vô cùng mệt mỏi, mà thỉnh thoảng cồ còn cảm thấy toàn thân đau đớn.
Bây giờ, cô giống như một đóa hoa lụi tàn, càng ngày càng yếu ớt.
Cô cũng biết rõ, nhóc con có liên quan đến nguyên nhân khiến cơ thể của cô trỏ’ nên tồi tệ.
Cô lo rằng sau khi mình nói cho bác sĩ Lư Tụ biết về tình hình này, thì có lẽ đối phương sẽ trực tiếp bảo cô … sanh non.
Cho nên, cồ chọn cách im lặng.
Vì nhóc con, cô có thế chịu đựng tất cả mọi chuyện.
Hạ An Nhiên nhíu mày, cô lại bắt đầu đau đớn.
Cô bước đến bên giường và nằm xuống với dáng vẻ đau khổ.
Cơn đau này khiến Hạ An Nhiên không thể chịu nổi, cô co người, cắn chặt răng, không phát ra tiếng động.
Qua một tiếng sau, cơn đau kia mới biến mất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!