Tiểu Lạt Bá là một hacker siêu cấp, là kiểu người được xếp hạng ở trên quốc tế.
Cậu ấy là vương giả trong thế giới internet, cậu ấy có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng những chuyện trong thực tế thì cậu ấy chỉ có thể bất lực.
Nếu như bọn họ không điều tra tỉ mỉ, không đến trường học hoặc là đơn vị làm việc của cô, thì có lẽ bọn họ sẽ không phát hiện ra sơ hở.
Nhưng một khi có người “Điều tra thật sự”, thì có lẽ hơi phiền toái.
Có lẽ Lảng Mặc chì hơi nghi ngờ cô mà thôi, cùng lắm là anh chỉ điều tra cồ một cách đơn giản, anh sẽ không điều tra tỉ mỉ, đúng không?
Với gương mặt này của mình, thật sự không có gì đáng để hoài nghi!
Sau khi Hạ An Nhiên trấn an bản thân xong thì cô lập tức trở về nhà.
Cô thu dọn đồ đạc và đi đến Lô Hải.
Ngay khi cô thu dọn đồ đạc, cô nghe thấy mấy tiếng tiếng gõ cửa.
Hạ An Nhiên đi tới cửa, cô vẫn thận trọng nhìn ra bên ngoài qua khe cửa.
Là người đàn ông trung niên đã xuất hiện vào đêm hôm qua.
Cô biết rằng sau khi cô đuổi ông ta đi vào tối hôm qua, thì ngày mai đối phương sẽ tiếp tục tìm tới.
Nhưng lúc này cảnh sát đang ở trên đường quốc lộ cách đó không xa, nên lần này cô lại can đảm hơn, cô mở cửa ra.
Khi người đàn ông trung niên nhìn thấy Hạ An Nhiên mở cửa, ông ta lập tức lộ ra nụ cười hiền hòa, “Cô gái nhỏ, tối hồm qua tôi đã từng đến đây.”
Thái độ của Hạ An Nhiên không lạnh không nóng, “Tôi biết! Nhưng, không phải tối hôm qua tôi đã nói rõ rồi sao? Tôi không quen chủ nhà trước kia, nếu ông tiếp tục đến đây, cẩn thận tôi sẽ kiện ông vì tội quấy nhiễu người dân!”
Đối mặt với sự hùng hồ dọa người của Hạ An Nhiên, thái độ cùa người đàn ông trung niên vẫn hòa nhã, “Đây là nơi ở cuối cùng của bạn tôi, nó có ý nghĩa nhất định đối với
tôi.. . Tôi muốn mua lại căn nhà này.
Hạ An Nhiên cau mày, “Mua cán nhà của tôi?”
Người đàn ông trung niên nghiêm túc gật đầu, “Đúng !”
“Ông có bệnh à, tôi nói rằng tôi đã sửa sang lại ngôi nhà này một lần, không còn dấu vết trước kia, hơn nữa, ông đừng tiếp tục nhắc đến người đã chết đó với tôi.” Hạ An Nhiên cố ý run rẩy, cực kỳ không vui nói: “Nghĩ tới chuyện chủ nhà trước kia đã chết ỏ’ đây, trong lòng tồi cảm thấy hoảng sợ.”Người đàn ông trung niên vô cùng áy náy: “Xin lỗi, nhưng thật sự người bạn này quá quan trọng đối với tôi . . . Mặc dù cô đã từng sửa sang lại căn nhà này, nhưng suy cho cùng nơi này vẫn là nơi mà ông ấy đã từng sinh sống, tôi vẫn muốn mua lại và gìn giữ, đây xem như là một lễ truy điệu.”
Hạ An Nhiên híp mắt lại, “Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy, chủ nhà trước đây đã đế lại một số bảo vật, nên ông muốn mua lại cán nhà của tôi đề tìm bảo bối!”
Mặc dù đối phương lộ ra dáng vẻ trọng tình trọng nghĩa.
Nhưng ông cụ đã sống ờ thị trấn nhỏ này gần mười năm, khi đó tại sao ông ta không xuất hiện?
ồng ta thật sự coi cô là đứa trẻ ba tuồi hay sao?
Ho’n nữa, sau khi cô cố ý nói đến từ “Tìm bảo bối”, cô còn nhạy bén nhìn thấy được, sắc mặt của đối phương bất chợt lóe lên vẻ kinh dị.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!