Vốn dĩ Hạ An Nhiên vẫn luôn muốn phủ nhận chuyện này.
Nhưng trong thời gian này Hạ Thanh Hạo đối xử với cô không tệ, đặc biệt là chuyên của nhóc con, người ta vẫn luôn dụng tâm giúp đỡ.
Cho nên…
Trước khi rời khỏi thị trấn này, cô vẫn lựa chọn thẳng thắn đối với một số chuyên.
Hạ Thanh Hạo lịch sự mrim cười, trong đôi mắt hiện lên một tia kỳ quái, anh ấy lầm bẩm một câu, “vẫn chưa đủ!”
Hạ An Nhiên bước ra khỏi bệnh viện.
Cô đi đến bên cạnh bồn hoa, cô lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Lư Tụ.
Lúc cô rời khỏi thủ đô, đối phương đã đặc biệt đưa dãy số này cho cô, nói rằng nếu cô không còn cách nào khác, thì cuối cùng anh ấy cũng có thể đi đến bên cạnh cô.
Điện thoại được kết nối trong chốc lát.
Lư Tụ hỏi cô với giọng điệu nghiêm túc: “Tình hình của thai nhi đã bắt đầu xấu đi rồi sao?”
Sau khi Hạ An Nhiên nghe thấy lời nói của Lư Tụ, mũi cô trở nên chua xót, cô nói đúng sự thật, “Bây giờ số liệu của thai nhi đang giảm xuống.”
Lư Tụ nói thẳng: “Bây giờ tôi đã được chuyển đến bệnh viện Phụ Ằu ờ Lô Hải, cồ hãy tới chỗ của tồi, chúng ta sẽ làm một lần cố gắng cuối cùng!”
Hạ An Nhiên ngây ngẩn, “Bây giờ anh đang ờ thành phố Lô Hải?”
Lư Tụ: “Bởi vì một số nguyên nhân, nên trong thời gian này tôi đều ở thành phố Lồ Hải, nhưng không liên quan đêns nghiên cứu chữa trị của chúng ta, ở đâu cũng giống nhau.”
Hạ An Nhiên:”. . .”
Không giống!
Thành phố Lô Hải là nơi cô không muốn đến.
Chỉ là, Hạ An Nhiên cũng biết bây giờ không phải là lúc làm
theo tính tình của cô, cô chỉ có thể đồng ý, “Tôi biết rồi, hôm nay tôi sẽ đến đó.”
Sau khi cúp điện thoại, Hạ An Nhiên thở dài nặng nề.
Cô vốn nghĩ rằng sau khi Làng Mặc rời khỏi thị trấn, thì cô không cần lo lắng về chuyện sẽ bại lộ.
Bây giờ thì tốt rồi. . .
Lăng Mặc mới trỏ’ về thành phố Lô Hải vào đêm hôm qua, thì hôm nay cô cũng phải trờ về thành phố Lô Hải.
Nhưng vì nhóc con, đừng bảo là cô phải mạo hiểm trờ về thành phố Lô Hải, cho dù bảo cô lên trời xuống đất thì cô cũng có thể làm được!
Hạ An Nhiên đi về phía nơi ở.
Khi cô sắp về đến nhà, cô nhìn thấy mấy chiếc xe cảnh sát đang gào thét vun vút trên đường quốc lộ cách đó không xa.
Dường như cuối cùng chiếc xe cảnh sát đã dừng ở vị trí Lăng Mặc bị người khác “Tập kích “.
Hạ An Nhiên mím môi.
Tên cầu đàn ông đó đã sử dụng khổ nhục kế để tạo ra một cuộc tập kích, nhưng anh lại làm cho cảnh sát mệt mỏi.
Nghĩ đến tình trạng nguy hiểm của tối hôm qua, bây giờ Hạ An Nhiên vẫn còn sợ hãi.
May mà tối qua cồ vẫn chưa tẩy trang, nếu không cô đã bị bại lộ!
Lúc Hạ An Nhiên đang lầm bầm một mình, một chiếc xe cảnh sát chạy về phía cô và dừng lại bên cạnh cô.
Một cảnh sát bước xuống xe, chính là Tiết Sam.
Tiết Sam nghiêm nghị bước tới trước mặt Hạ An Nhiên, anh ấy duỗi ngón tay về một hướng và hỏi: “Cô ở bên kia sao?”
Hạ An Nhiên nhìn vị trí mà Tiết Sam chỉ vào, chính là tứ hợp viện nhà cô,” Đúng, đó là nhà của tôi.”
Tiết Sam lại hỏi: “Đêm qua trên đoạn đường cách nơi ở của cô không xa đã xảy ra vụ tập kích khủng bố nghiêm trọng, trước khi xảy ra chuyện, cồ có nhìn thấy người nào khả nghi xuất hiện ở trên đoạn đường kia không?”