Một sự tuyệt vọng chưa từng có đang xông lên trong lòng Hạ An Nhiên.
Trước đó cô cũng đang cẩn thận điều tra xem ai là người đã cho mình uống thuốc phá thai.
Trước đó cô cho là có kẽ gian ở bên trong, sau đó cồ lại cảm thấy là người ở bên cạnh Phó Tân có vấn đề.
Cô chưa từng nghi ngờ Lăng Mặc! ! !
Nhưng cô lại phát hiện, hóa ra kẻ hề cuối cùng lại chính là cô.
Xạ hương trong túi thuốc đó không phải do người khác bỏ vào, là Phó Tân!
Mà Phó Tân không thế cỏ đủ can đảm đế làm ra loại chuyện này.
Như vậy, là Lăng Mặc dặn dò anh ta làm!
Anh muốn xử lý con cùa cô!
Tại sao? !
Sau khi Hạ An Nhiên đau khồ tuyệt vọng, một ý tưởng thực tế và đáng sợ khác đã nảy ra trong đầu của cô.
Sáng sớm hôm nay cô còn cho rằng, tuy Láng Mặc bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ, nhưng anh vẫn còn tình yêu đối với cồ, có lẽ đây chỉ là sự tưởng tượng khiến cô lừa mình dối người mà thôi.
Nhưng người cuồng sạch sẽ như Lăng Mặc. . . Thật ra bời vì chuyện bức ảnh, nên anh đã trực tiếp đưa cô vào lãnh cung!
Cho tới bây giờ, ngay cả đứa bé ở trong bụng cô mà anh cũng cảm thấy bẩn, anh cũng muốn xử lý nó.
Nếu không thì cồ phải giải thích như thế nào về chuyện anh bảo Phó Tân cho cô uống thuốc phá thai?
Lần đầu tiên cô biết được, hỏa ra trai thẳng cuồng sạch sẽ kinh khủng như vậy.
Không cần biết trước kia tình yêu có điên cuồng thế nào, nhưng chỉ cần anh cảm thấy cồ không trong sạch, thì đỏ là một tồn tại nên xóa bỏ.
Ví dụ như chị Khả Tình, ở trong mắt anh, cô ấy chính là một người không sạch sẽ!
Buồn cười là. . .
Cô lại còn hào hứng, cô nghĩ sau khi mình giải thích rõ tình huống với anh, thì bọn họ sẽ tương thân tương ái một lần nữa!
Vốn dĩ đây chỉ là mơ mộng hão huyền của cô!
Tên điên Lăng Mặc đã bắt đầu ra tay đối với con của bọn họ, sự cố chấp của anh không hề cỏ thuốc chữa!
Cho dù cô nói ra sự thật, thì anh sẽ tin sao?
Sau khi Hạ An Nhiên tuyệt vọng, cô nhanh chóng khiến bản thân bình tĩnh lại.
Cô không thế sụp đỡ.
Cô càng không thể đề cho Lăng Mặc ra tay đối với đứa bé ờ trong bụng.
Sau khi đứng ỏ’ cửa một lát, trong đôi mắt của Hạ An Nhiên dần dần trở nên chắc chắn kiên định.
Cô hít sâu một hơi…
Cô nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, cô vừa đẩy cửa phòng làm việc ra, vừa trách móc, “Thu Tử Châu làm việc kiểu gì thế, sao anh ta không đóng kỹ cửa phòng cho anh, may mà tầng lầu này phải quẹt thẻ mới có thể bước vào, nếu không có người tới lấy trộm tài liệu cơ mật, thì không phải là chuyện rất dễ dàng hay sao?”
Hạ An Nhiên than phiền và bước vào phòng làm việc.
Sau khi cô nhìn thấy Phó Tân, lúc đầu sắc mặt của cô hơi ngạc nhiên, sau đó cô lộ vẻ hoảng sợ, “Sao anh lại ở chỗ của Láng Mặc?” Sau đó sắc mặt của cồ bỗng nhiên trờ nên khó coi, cô “Bịch bịch bịch” đi tới bên cạnh Láng Mặc, “Gần đây CO’ thẻ của anh lại không thoải mái sao?”
Sau khi Láng Mặc nhìn thấy Hạ An Nhiên tới, trong đôi mắt của anh lóe lên sự bất ngờ rất rõ ràng.
Không phải lúc này mèo hoang nhỏ nên ở nhà hay sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!