Sau khi bà cụ Lăng không thề giúp đỡ bọn họ, cuối cùng cảm xúc của Mạnh Lệ cũng hoàn toàn tan vỡ và mất tháng bằng.
Mà lúc này cô ta lại nhìn thấy Hạ An Nhiên đang sống vô cùng nhàn rỗi, tùy ý đi lang thang ỏ’ trong nhà họ Lăng cách đó không xa.
Ý nghĩ độc ác đã nảy sinh trong lòng cồ ta.
Vì vậy, cô ta đã tìm thấy một bình axit mà cô ta đã đặt ở đỏ trước đó từ trong một căn phòng chứa đồ lặt vặt trong nhà chính, cô ta không hề do dự mà đi đến chỗ của Hạ An Nhiên, sau đó cồ ta tạt axit vào mặt của đối phương.
Đối mặt với dáng vẻ đau khổ của Hạ An Nhiên trong lần này, Mạnh Lệ vừa đắc ý lại vừa liều lĩnh mỉm cười.
“Để cho cô chiếm được vị trí vốn dĩ thuộc về tôi, để cho cô tính toán hãm hại đuổi tôi ra khỏi nhà họ Làng, tôi muốn hủy gương mặt của cô, tôi muốn xem thử đến lúc đó cậu cả Lăng có còn thích gương mặt xấu xí của cô hay không!”
Hạ An Nhiên nghe thấy lời nói của đối phương, cô biết người này là Mạnh Lệ.
Sau khi xoa đôi mắt đau đớn, cô ngẩng đầu nhìn về phía đối phương…
Khi Mạnh Lệ nhìn thấy gương mặt hoàn hảo của Hạ An Nhiên, cô ta trợn tròn mắt, “Cô… Tại sao gương mặt của cô lại không bị hủy?”
Cô ta đã tạt axit vào mặt của cô!
Dựa theo đạo lý mà nói, có lẽ bây giờ gương mặt của Hạ An Nhiên phải bị cháy rụi.
Hạ An Nhiên tức giận, đồng thời cô cũng hơi buồn bực.
Với dáng vẻ của Mạnh Lệ, đây là cô ta hoàn toàn muốn hủy gương mặt của cồ, nhưng chất lỏng mà cồ ta hắt lúc nãy chính là nước thông thường, nhưng bởi vì nước váng vào mắt khiến cồ đặc biệt không thoải mái, nên cô mới phát ra âm thanh đau đớn.
Mạnh Lệ thấy axit cũng không thể phá hủy gương mặt hoàn hảo xinh đẹp đến mức tột cùng của Hạ An Nhiên, sự oán hận lại phun trào ờ trong lòng cùa cô ta một lần nữa.
Trong lúc nhất thời, cái ác đã sinh sôi trong lòng cô ta.
Cồ ta đột ngột nhào tới Hạ An Nhiên, đè cồ ngã xuống đất,
ô ta vừa giữ lấy cồ cùa đối phương, vừa gầm thét: “A xít vô dụng thì tôi chì có thế bóp chết cô, xem cô làm thế nào đế câu dẫn cậu cả Lang!”
Hạ An Nhiên bị cô ta bồ nhào tới một cách đột ngột khiến cô không kịp đề phòng.
Bởi vì quá tức giận nên Mạnh Lệ dùng lực rất lớn.
Hạ An Nhiên bị đè xuống đất, vốn dĩ cô không cỏ cách phản kích.
Hơn nữa, bởi vì là ở nhà nên bây giờ cô không mang theo chất độc bảo toàn tánh mạng ở trên người.
Hạ An Nhiên hoàn toàn bị động, bị Mạnh Lệ bóp cổ cực kỳ đau khổ, cả người cô hít thỏ’ khó khăn và sắp ngất đi.
Ngay lúc nguy cấp…
Có người đột ngột xuất hiện ở sau lưng Mạnh Lệ, cầm một cây gậy trong tay và đập mạnh xuống đầu Mạnh Lệ.
Vốn dĩ Mạnh Lệ đang điên cuồng bóp cổ Hạ An Nhiên, nhưng sau đó cô ta bị đập đến mức choáng váng và ngã xuống người Hạ An Nhiên.
Sau khi Hạ An Nhiên thuận lợi hít thở mấy cái, cô liếc nhìn người đàn ông đang cầm cây gậy trong tay.
Lại là Làng Lãm!