Sau khi nghe thấy câu trả lời này, Hạ An Nhiên mìm cười quỷ quái, “Anh nghĩ rằng tôi cũng ngu xuẩn giống như anh sao?”
Xương gò má của Trình Lập nhô cao lên vì tức giận, “Người phụ nữ đê tiện kia, cô đừng không coi ai ra gì
Hạ An Nhiên không hề sợ hãi, cô nắm lấy con dao và chơi đùa ở trong tay, chậm rãi nói: “Đế đề phòng những tấm ảnh này liên tục tung ra ngoài, thì tôi chỉ muốn tìm người đứng phía sau anh đế trò chuyện một cách đàng hoàng, nếu anh không đồng ý, vậy chúng ta không cần phải tiếp tục nói chuyện.”
Trình Lập tức giận gầm lên, anh ta hung hàng uy hiếp, “Cô thật sự không sợ tôi công bố những bức ảnh này cho mọi người biết sao?”
Hạ An Nhiên ung dung bình tĩnh, “Anh không dám!”
Trình Lập vô cùng giận dữ, “Tại sao tôi lại không dám lưới rách cá chết cùng cô?”
Hạ An Nhiên: “Nếu anh thật sự làm như vậy, thì không chì có cậu cả Láng quấn lấy anh, mà người ở phía sau anh
cũng sẽ quấn lấy anh. . . A, nếu đối phương còn muốn dùng những bức hình này, thì hãy bàn bạc giao dịch với tôi, nhưng nếu anh làm hỏng kế hoạch của anh ta, thì sao đối phương có thế buông tha cho anh?”
Trình Lập nắm chặt hai tay và đập mạnh xuống bàn, “Mẹ nó tại sao cô vẫn giống hệt khi cô còn ở cô nhi viện!”
Nám đó bọn họ xưng vương xưng bá ở cô nhi viện . . .
Những đứa trẻ khác, cũng bởi vì bị bạo lực mà kiêng dè đối với bọn họ, từ đó sẽ tuân theo một cách ngoan ngoãn.
Nhưng Hạ An Nhiên thì không!
Rõ ràng cô bị bọn họ bắt nạt thương tích khắp người, bị vứt vào phòng tối mấy ngày mấy đêm. . . Nhưng đối phương vẫn bày ra dáng vẻ quật cường bất khuất.
Mà Hạ An Nhiên càng như vậy, thì mọi người càng không nhịn được mà muốn chà đạp sự tôn nghiêm của cô, hung hăng trừng trị cô.
Bây giờ. . .
Người phụ nữ đê tiện này vẫn giống như trước kia, vừa đáng ghét vừa kiên cường!
Trình Lập cảm thấy khó chịu, anh ta dùng ánh mắt chứa sự u ám giống như chìm vào chất độc để nhìn Hạ An Nhiên.
Nhưng Hạ An Nhiên lại không quan tâm, cô không hề kiêng dè sợ hãi ánh mắt của anh ta!
Hai người giằng co một lúc lâu.
Thấy bầu không khí ngột ngạt đến mức không thế kìm nén được, Hạ An Nhiên không nhanh không chậm đứng lên, “Nếu anh không phối hợp, thì tôi sẽ rời đi. . . Chì là, có lẽ báo cáo kết quả nhiệm vụ của anh sẽ không tốt.”
Trình Lập nhìn thấy Hạ An Nhiên đứng dậy định rời đi, anh ta lập tức đứng dậy ngàn cô lại, “Cô dám đi à!”
Vẻ mặt của Hạ An Nhiên mang theo sự khinh thường, “Sao tôi lại không dám rời đi?” Cô liếc nhìn Trình Lập từ trên xuống dưới, “Anh có cách để giữ tôi ở lại sao?”
Trình Lập nhìn thấy con dao sáng chói ở trong tay Hạ An Nhiên, sao anh ta dám tùy tiện tiến lên, cưỡng ép giữ cô ờ lại?
Hơn nữa, anh ta cũng không thể ra tay với người phụ nữ này!
Nếu anh ta thật sự ra tay với cô, thì kết quả của anh ta sẽ giống như Hạ An Nhiên đâ nói, tuyệt đối sẽ không quá tốt.
Người đàn ông sắp xếp anh ta tới bàn chuyện giao dịch với Hạ An Nhiên, cũng không phải là một người dễ đối phó.
Sau khi Trình Lập vùng vẫy một lúc lâu, cuối cùng anh ta cũng bất đắc dĩ lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!