Lúc đầu tính kế Hạ Đức Hải, đã để đối phương chụp những bức ảnh này, những bức ảnh này đã xoá trước mặt cô, nhưng tại sao bây giờ lại xuất hiện?
Lẽ nào ngọn nguồn có vấn đề rồi?
Sau khi vụ hỏa hoạn xảy ra ở cô nhi viện, Hạ Đức Hải mặc dù có được những bức ảnh này, nhưng có lẽ chúng không phải là ảnh gốc?
Là nhũ’ng tên khốn đáng sợ sao?
Bọn họ lại tìm đến cửa rồi?
Nghĩ đến trước đây ờ cô nhi viện bị những thằng khốn đó làm nhục, thân thề cùa Hạ An Nhiên không kiềm soát được mà run lên.
Vốn cho rằng rời khỏi cô nhi viện, liền có thể thoát khỏi bọn chúng, bắt đầu lại cuộc sống mới.
Nhưng những người này vẫn như bóng ma, quấn lấy cô.
Hạ An Nhiên xem email, những bức ảnh khỏ coi đó, sắc mặt cô càng nhợt nhạt và xấu xí.
Tại sao quá khứ mà cô ấy muốn thoát ra, nó giống như là một rào cản mà cô ấy sẽ không bao giò’ có thể vượt qua được.
Và tại sao nhũ’ng người này lại tìm thấy cô vào lúc này?
Lá cảm thấy cô có nhiều giá trị hơn, do đó đến để thỏa mãn lòng tham của họ?
Đúng lúc Hạ An Nhiên đang ủ rũ thì chuông điện thoại vang lên.
Sau một lúc giật mình, Hạ An Nhiên liền kết nối với dây số xa lạ này.
Bên trong điện thoại là giọng u ám của một người đàn, “Nhìn thấy ảnh chưa?”
Hạ An Nhiên kìm nén cơn tức giận, “Nhìn thấy rồi!”
“Chẹp, nếu không muốn những tấm ảnh này gửi cho Lăng thiếu gia, thì cô phài nghe theo mệnh lệnh của tôi.”
Hạ An Nhiên nghe lời đe dọa của đối phương, tức giận nói: “Anh nghĩ tôi sẽ đẻ cho các anh khống chế sao? Nám đó không, bây giờ càng không!”
“ồ, lòng can đảm của cô vẫn trước sau như một, chì là cô không sợ Lăng thiếu gia nhìn thấy những bức ảnh này sao?
Vẻ mặt của Hạ An Nhiên ngưng lại.
Cô có thế không sợ hãi trước những lời đe dọa của những người này, tuy nhiên quá khứ xấu xa đã trải qua trong trại trẻ mồ côi, cô không muốn Lăng Mặc biết chút nào.
Đây là tôn nghiêm cuối cùng của cô trước mặt Láng Mặc!
Người ở đầu dây bên kia thấy Hạ An Nhiên im lặng, liền cười một cách kỳ lạ, “Không dễ dàng gì cô mới tìm thấy một người đàn ông yêu cô nhiều như vậy, hiến nhiên không muốn dễ dàng buông tay phải không? Hợp tác với tôi và đôi bên cùng có lợi? ”
Hạ An Nhiên biết rất rõ ràng về cái gọi là hợp tác, chỉ là yêu cầu đơn phương vô tận cùa phía bên kia.
Nhưng làm sao cô có thề để cho lũ khốn nạn đó có đưực thứ chúng muốn!
Sau khi đôi mắt cùa cô trầm xuống một hồi, với một cái “bốp”, cô cúp máy không chút do dự.
Người ờ đầu dây bên kia hiển nhiên không ngờ Hạ An Nhiên sẽ cúp máy, vài giây sau lại nhanh chóng gọi đến.
Hạ An Nhiên tiếp tục cúp máy, đối phương tiếp tục gọi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!