Khi Tiểu Cao rời đi chưa được một phút, thì cảm xúc của cố Ngôn Duy lại bị mất khống chế một lần nữa, anh ấy trực tiếp lật bàn.
Anh ấy cũng biết nhà họ cố đã mục ruỗng từ trong xương tủy.
Chỉ là, từ nhỏ Cố Ngôn Duy đã bị mọi người trong nhà họ cố khinh thường, vì vậy anh ấy luôn có chấp niệm đối với nhà họ cố.
Anh ấy muốn từng bước leo lên vị trí mà tất cả các thành viên trong gia đình cố đều mơ ước.
Anh ấy muốn khiến những kẻ coi thường anh ấy, cuối cùng chỉ có thể thuần phục ở dưới chân của anh ấy.
Cho nên, dù Hạ An Nhiên biết rõ hậu quả của việc gửi email đó sẽ như thế nào, nhưng cô vẫn làm như vậy.
Bởi vì, cô cảm thấy anh ấy rời khỏi nhà họ Cố thì sẽ tốt hơn!
Nhưng đây thật sự không phải là thứ anh ấy mong muốn!
Chuyện mà Hạ An Nhiên đã làm, hoàn toàn trái ngược với kế hoạch mà anh ấy đã chú tâm sắp xếp từ lâu!
Lúc này cố Ngôn Duy đã rất hối hận.
Lần trước khi anh ấy gặp Hạ An Nhiên, có lẽ anh ấy nên bộc lộ một ý nghĩ tâm tư của mình, để cô biết mình rất để ý đến gia tộc!
Nhưng mà, khi đó anh ấy lại rất lo lắng, nếu như anh ấy biểu hiện quá rõ ràng, thì người thông minh như Hạ An Nhiên sẽ nhìn thấu sự tính toán của anh ấy.
Cho nên, lần trước khi anh ấy gặp Hạ An Nhiên, anh ấy mới cố ý ngậm miệng không nói chuyện của cố Ngôn Thừa.
Anh ấy cho là với lời giải thích của Bùi Kì thì tất nhiên Hạ An Nhiên sẽ biết mình phải làm thế nào.
Nhưng cục diện bây giờ đã hoàn toàn hỏng bét!
Ngay khi tâm trạng của cố Ngôn Duy cực kỳ
u ám, thì điện thoại di động của anh ấy bỗng nhiên vang lên.
Cố Ngôn Duy liếc nhìn chiếc điện thoại di động mới rơi trên mặt đất, phía trên là một dãy số xa lạ.
Vốn dĩ anh ấy không muốn nghe máy.
Tuy nhiên, bên kia vẫn tiếp tục gọi khiến cho Cố Ngôn Duy khỏ chịu và không thể không nghe máy.
Ngay khi được kết nối, giọng nói của một người đàn ông truyền tới từ phía đối diện, “Có phải anh rất không cam lòng hay không? Kế hoạch mà anh chú tâm sắp xếp lâu như vậy, nhưng bây giờ lại thất bại trong gang tấc!”
Sau khi Cố Ngôn Duy nghe thấy lời của đối phương, anh ấy lập tức im lặng.
Một lúc lâu sau, cố Ngôn Duy giả vờ nghi ngờ: “Có phải anh gọi nhầm hay không? Tôi không hiểu lời anh nói.”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia nhẹ nhàng mỉm cười, “Giỏi tính toán như cố Ngôn Duy, lại không hiểu lời nói của tôi sao?”
Cố Ngôn Duy cau mày. . .
Trong ngày thường hình tượng của anh ấy ở trước mặt người ngoài vẫn luôn là dáng vẻ rất lịch sự dịu dàng, tất cả mọi người đều cảm thấy anh ấy là một người tao nhã lễ độ, cũng không ai cảm thấy anh ấy là người giỏi mưu tính.
cố Ngôn Duy tiếp tục im lặng không nói lời nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!