Chỉ là, sau nhiều lời kích động của Bùi Kì, thì người ở đầu bên kia lại không hề trả lời.
Bùi Kì không nhịn được mà buồn bực, “Cố Ngôn Thừa vẫn luôn lợi dụng anh để đạt được danh lợi cho bản thân, bây giờ sự thật đã rõ ràng, nhưng tại sao dường như anh lại không vui?”
Sau khi im lặng một lúc lâu, cố Ngôn Duy trầm giọng nói: “Tôi bị gia tộc gạch tên rồi.”
Bùi Kì giật mình, “Anh nói gì? Anh bị gạch tên? Tại sao?”
Cổ Ngôn Duy:”… ông cụ nói tôi nối giáo cho giặc, khiến anh cả biến thành dáng vẻ như hôm nay, tôi không thể trốn tránh trách
nhiệm. ”
Bùi Kì trợn tròn mắt.
Rõ ràng người bị hại là cố Ngôn Duy, nhưng sau khi nhà họ cố biết được sự thật, bọn họ không những không nói một lời công bằng cho Ngôn Thừa, mà bọn họ còn gạch tên anh ấy ra khỏi gia tộc.
Bùi Kì lập tức hiểu được tại sao cố Ngôn Duy phải cảm thấy khó chịu như vậy, trong lòng anh ấy lập tức tràn đầy căm phẫn.
“Có phải là người nhà họ cố các anh cỏ tật xấu hay không, bây giờ sự thật đã được làm rõ, mà bọn họ vẫn tiếp tục ức hiếp anh! Tôi thật sự cảm thấy An Nhiên nói đúng, anh rời khỏi nhà họ cố cũng là chuyện tốt!”
Sau khi im lặng một lúc lâu, cố Ngôn Duy hỏi: “An Nhiên nói… Tôi rời khỏi nhà họ cố là chuyện tốt?”
“Đúng vậy, sau lần hai người gặp mặt trước kia, tôi đã nói cho An Nhiên biết về tình hình của nhà anh, khi đó An Nhiên đã nói, anh thật sự không cần phải ở lại nhà họ cố!” Bùi Kì lại đưa ra một sự hoài nghi hợp lý, “Tôi nghi ngờ người đã gửi thư hàng loạt cho nhà họ Cố chính là An Nhiên, lần trước lúc tôi và cô ấy chia tay nhau, cô ấy còn rất muốn giúp anh xử lý cái thứ cặn bã cố Ngôn Thừa đó!”
Cố Ngôn Duy nói từng chữ một: “Cô ấy thật sự có thái độ đó sao?”
Bùi Kì: “Đúng vậy! Chỉ là, có lẽ An Nhiên không bao giờ nghĩ rằng sau khi cô ấy làm vậy, người nhà họ cố lại không biết xấu hổ
như vậy, sẽ cảm thấy anh có vấn đề, còn muốn vứt bỏ anh.”
Cố Ngôn Duy lại rơi vào im lặng một lần nữa.
Bùi Kì nhận ra rằng tình hình của cố Ngôn Duy không ổn.
Những con cháu thế gia như bọn họ đều có rất xem trọng quan điểm của gia tộc.
Đặc biệt là Cố Ngôn Duy, thậm chí anh ấy còn hơn thế.
Hôm nay bị đuổi ra khỏi nhà họ cố, anh ấy nhất định là rất khó chịu.
Bùi Kì quan tâm nói: “Anh đang ở đâu? Tôi đến ở cùng anh!”
Cố Ngôn Duy uyển chuyển từ chối, “Tôi muốn yên tĩnh một mình, được không?”
“Tôi biết bây giờ tâm trạng của anh nhất định là rất tệ, nhưng nếu anh có chuyện gì, thì nhất định phải nói cho tôi biết… Hơn nữa, anh yên tâm đi, nhất định sau này tôi và An Nhiên sẽ ủng hộ hết mình cho nghiệp của anh, để anh có thể tạo dựng nên một tương lai khiến cả nhà họ cố phải ghen tị.”
“… Cảm ơn ý tốt của hai người! Nếu có chuyện cần thì tôi sẽ liên lạc với cô!” cố Ngôn Duy cúp máy hơi khó chịu.
Bùi Kì nghe thấy điện thoại di động truyền tới tiếng “Tít tít tít”, cô ấy vẫn vô cùng lo lắng.
Nhưng bây giờ cô ấy vẫn phải biết rõ, rốt cuộc là Hạ An Nhiên có làm chuyện này hay không.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!