Hạ An Nhiên đến một tiểu khu theo địa chỉ do Đoạn Thư đưa cho.
Khi Hạ An Nhiên bước vào nơi ở của Đoạn Thư, cô vẫn hơi bất ngờ, “Sao anh lại ở đây?”
Lúc đầu cô cho là Đoạn Thư sẽ sống trong một căn biệt thự bất khả xâm phạm.
Nhưng rõ ràng là nơi này quá bình thường.
Đoạn Thư thẳng thắn trả lời: “Chỗ ở của anh trai tôi là chỗ ở của anh trai tôi, đây là căn nhà tôi mua bằng tiền của mình, nên đương nhiên tôi sẽ ở đây.”
Hạ An Nhiên:”…”
Đoạn Thư thật sự là kiểu người sống bằng sức mình.
Nhưng một nhà nghiên cứu có thể bước vào viện nghiên cứu của tập đoàn Lăng Thị, thì giá trị con người của anh ta có thể thấp sao?
Lúc này Hạ An Nhiên cũng chú ý tới Từ Tân đang ngồi trên ghế salon ở bên cạnh, trên người anh ta nồng nặc mùi rượu, đôi mắt cũng hơi đục ngầu, rõ ràng là anh ta đã uống say, hoàn toàn không có dáng vẻ tỉnh táo.
Hạ An Nhiên bước tới, hỏi: “Bây giờ anh có thể nghe rõ tôi nói không?”
Từ Tân ngẩng đầu, yếu ớt lẩm bẩm nói:” ừ, cô nói đi.”
Hạ An Nhiên kể lại sự thật về cái chết của
Tiểu Văn ở trước mặt Từ Tân.
Cũng không biết có phải là do Từ Tân đã uống rượu hay không, vì sau khi cô nói ra sự thật, vẻ mặt của anh ta cũng không thay đổi quá nhiều.
Ngược lại là Đoạn Thư ở bên cạnh, anh ta vô cùng bất ngờ, “Không phải là tự sát sao? Là thế lực ngầm của nhà họ Giang cố ý giết người?”
Hạ An Nhiên gật đầu,” Đúng vậy, đây là kết quả điều tra hôm qua tôi mới nhận được!”
Đoạn Thư im lặng trong chốc lát, anh ta nhìn Từ Tân, “Quả nhiên khi đó cậu nói không sai, người có tâm lý mạnh mẽ như Tiểu Văn không thể tự sát vì bị bạo lực mạng.”
Từ Tân nhìn sang Hạ An Nhiên bằng ánh mắt sâu sắc.
Khi Hạ An Nhiên bị Từ Tân nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng cô dâng lên một cảm giác kỳ lạ không thể giải thích được, cô cảm thấy giống như mình đã nói sai.
Kìm nén cảm giác kỳ lạ này, cô nói với Từ Tân: “Bây giờ hung thủ cũng đã đền tội, nên anh cũng đừng hành hạ mình như vậy! Điều này thật sự không hề có giá trị đối với một
người đã mất như Tiểu Văn.”
Mặc dù, năm đó là bởi vì mối quan hệ của người nhà, nên Từ Tân không thể kịp thời bảo vệ Tiểu Văn khi cô ấy gặp phải chuyện bạo lực mạng, nên xem ra anh ta cũng không có tội.
Nhưng lúc anh ta ở bên cạnh Tiểu Vãn, chẳng lẽ anh ta chưa từng nghĩ đến sau này Tiểu Văn sẽ bị người nhà của anh ta gây khó khăn hay sao?
Là do anh ta không dự đoán được một sổ chuyện!
Đây là sơ suất của Từ Tân!
Mà Hạ An Nhiên đến đây chỉ để nói cho Từ Tân biết tình hình, cô cũng không muốn ở lại
đây, nên cô xoay người rời đi.
Sau khi Đoạn Thư nhìn thấy Hạ An Nhiên rời đi, anh ta chợt nhớ ra một chuyện quan trọng, anh ta tự lẩm bầm,” y, tôi còn có mấy vấn đề muốn hỏi cô ấy!”
Từ Tân liếc nhìn Đoạn Thư …
Rõ ràng mùi rượu trên người Từ Tân rất nồng, nhưng đôi mắt đục ngầu của anh ta lại chậm rãi chuyển sang trong veo tỉnh táo.
Đã điều tra rõ ràng rồi sao?
Hung thủ đã đền tội rồi sao?
Nếu chuyện này có thể đơn giản như vậy là tốt rồi!
Từ Tân lấy điện thoại ra và lên một diễn đàn.
Bỗng nhiên một “Tin nhắn bí mật” hiện lên, Từ Tân lập tức ngồi bật dậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!