Doãn Giai Bội ban đầu còn uất ức, bản thân sao gần đây lại xui xẻo như vậy, gặp phải đều là những người thông minh lợi hại.
Nhưng sau khi lời nói của Hạ An Nhiên rơi xuống . . .
Doãn Giai Bội kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên, không thể tưởng tượng nổi nói: “Cô … cô chính là người phụ nữ đeo khẩu trang ngày hôm qua!”
Hạ An Nhiên mỉm cười, “A, cuối cùng cô cũng nhận ra tôi rồi!”
Khuôn mặt của Doãn Giai Bội ngày càng trở nên khó coi.
Hạ An Nhiên tiến lại gần Doãn Giai Bội, “Về việc cô hối lộ người phục vụ ngày hôm qua, đụng phải tôi và làm ướt quần áo của tôi, tôi đã báo cảnh sát rồi, cảnh sát không liên lạc với cô sao? ”
Mặt của Doãn Giai Bội hoàn toàn là màu gan lợn.
Cảnh sát đã tìm thấy cô ấy!
Và cô ấy đã trả một khoản tiền bảo lãnh lớn, hôm nay mới có thể đến tham gia cuộc họp mặt này.
Nhưng cô đâu có nghĩ đến, lại gặp Hạ An Nhiên.
Sắc mặt của Doãn Giai Bội khó coi, “Thì ra là cô hại tôi!”
Hạ An Nhiên chế nhạo: “Cô làm chuyện bẩn thỉu, tôi còn không để cho cảnh sát xử lý sao?” Vừa nói, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, “Chỉ là không ngờ rằng, lại gặp cô ở đây, mà lại còn muốn chia rẽ mối quan hệ của tôi với người đàn ông của tôi, chẹp, còn chuẩn bị sẽ hắt sâm panh để đổ lỗi cho tôi!”
Vẻ mặt Doãn Giai Bội hoang mang.
Con hồ ly tinh này sao ý nghĩ của cô, lại cỏ thể nhìn thấy rõ ràng như vậy!
Trong giây tiếp theo, Hạ An Nhiên thuận tay cầm lấy sâm panh trên bàn, đổ trực tiếp lên đầu Doãn Giai Bội.
Doãn Giai Bội chết lặng trong chốc lát.
Cô ấy lúc nãy vẫn đang trăm phương ngàn
kế nghĩ đến việc gây nên một tai nạn, nhưng bây giờ đối phương liền trực tiếp bắt đầu.
Mà những người khác có mặt đều ngạc nhiên.
Minh Sương từ wc bước ra, liền nhìn thấy cảnh này, vội vàng đi tới, “Đây là làm cái gì?”
Doãn Giai Bội ngay lập tức lấy danh tính của “nạn nhân”, lộ ra vẻ đáng thương chỉ trích, “Đàn chị Minh Sương, hôm qua chị đã giúp
em lấy chiếc váy này từ tay cô ấy, cô ấy hôm nay nhìn thấy tôi, liền khó chịu, cố ý ra tay với em, và đặc biệt làm hỏng chiếc váy của em!”
Minh Sương nhìn sang Hạ An Nhiên, “Cô là người mười vạn hôm qua?”
Hạ An Nhiên nở một nụ cười dịu dàng với Minh Sương, “Xin chào, chị coi tiền như rác!”
Mí mắt Minh Sương hơi giật giật.
Doãn Giai Bội càng không nói nên lời: Người phụ nữ này có phải là quá ngạo mạn rồi không?
Nhưng, đối phương càng ngạo mạn càng tốt, như vậy cô ấy có thể mượn đà của Minh Sương, khiến cô ấy phải trả giá đắt.
Doãn Giai Bội khuôn mặt đẫm nước mắt của người đẹp, “Đàn chị Minh Sương, em thực sự không muốn gây rắc rối ở đây, nhưng người phụ nữ này thật sự rất quá đáng … E xin lỗi, là em đã gây rắc rối cho chị, phá hỏng bữa tiệc của cựu sinh viên mà chị vất vả sắp xếp, em xin lỗi!”
Doãn Giai Bội bày ra một tư thế yếu ớt như vậy, ngay lập tức khơi dậy sự không hài lòng của người khác.
Những người phụ nữ lúc nãy có ý kiến với Hạ An Nhiên, đều đứng dậy.
“Chuyện này tại sao lại liên quan đến Doãn Giai Bội ròi?”
“Rõ ràng là người phụ nữ này ngạo mạn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!