Lăng Mặc cũng vừa nhận ra được điều này.
Mèo hoang nhỏ vẫn luôn che giấu cảm xúc của mình, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Mà Phó Tân lại nói như vậy. . .
Lăng Mặc: “Tôi có chừng mực!”
Phó Tân cũng không nói thêm mà chuyển đề tài sang tình huống khác.
“Không ngờ, chuyện Trân Bảo Các bị tập kích lần này lại có liên quan đến nhà họ Giang!” sắc mặt của anh ta trở nên nghiêm túc, “Tôi nhớ, lúc đó ám vệ đã từng chiến đấu với tiểu đội Độc Phong, đó là một đoàn
đội chỉ quan tâm đến việc giết người hàng loạt! Mà bây giờ đoàn đội giết người hàng loạt lại ở Trung Quốc. .. Liệu bọn họ có làm bậy, tàn sát một số người dân bình thường hay không?”
Phó Tân cũng giống như Thu Tử Châu, đều là những người thân thiết ở bên cạnh Lăng Mặc.
Liên quan tới chuyện của ám vệ ở Ấn Môn, bọn họ cũng biết rất nhiều.
Thậm chí Phó Tân đã từng cứu mấy thành viên ám vệ bị thương nặng.
Cho nên, Phó Tân cũng hiểu biết rất nhiều về Độc Phong.
Lăng Mặc trầm giọng nói, “Tôi đã thông báo
ám vệ truy lùng Độc Phong, sẽ bảo bọn họ tăng tốc đi tìm nhóm kẻ giết người kia, sau đó.. . Xử lý bọn họ.”
Phó Tân nghe thấy ám vệ sẽ ra tay, anh ta hơi yên tâm.
Nhưng, anh ta vẫn không nhịn được tò mò, “Nhưng sao chị dâu lại gặp phải chuyện này?”
Lăng Mặc: “Người tình của Giang Thụy Đình, là bạn thân của em ấy ở cô nhi viện, hôm nay em ấy đi gặp đối phương, mới gặp phải cảnh tượng này.”
Phó Tân thở dài, “Nếu nói như vậy thì đúng là chị dâu thật sự không may mắn. ..
Nhưng, nếu như không phải là bởi vì chị dâu gặp phải chuyện này, thì có lẽ đến bây giờ
chúng ta cũng sẽ không biết, kẻ giết người ở Trân Bảo Các là ai!”
Trong lúc nhất thời, vẻ mặt của Lăng Mặc trở nên trầm lặng như bóng đêm.
Bất kể đây là vận may tốt hay là vận may xấu, thì anh cũng không muốn để cho mèo hoang nhỏ gặp phải!
Một mình Hạ An Nhiên lẳng lặng nằm ở trên giường, sắc mặt của cô đã không còn ung dung khi đối mặt với Lăng Mặc và Phó Tân như lúc nãy.
Cho dù cô nghĩ mình kiên cường mạnh mẽ.
Cho dù cô cảm thấy thế nào, nhưng một khi cô đã tiếp xúc với rất nhiều bóng tối hắc ám, thì cô cũng sẽ nhìn thấy rất nhiều người chết.
Nhưng một người bị chém đầu ở trước mặt cô, vẫn sẽ kích thích cô một cách sâu sắc…
Hạ An Nhiên che cái đầu đau nhức, hạ thấp giọng lẩm bẩm với bản thân.
“Đây cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy người chết, có gì phải sợ?” Cô vươn
tay sờ bụng, lại tự nhắc nhở bản thân, “Vì nhóc con, mình không thể tiếp tục nghĩ đến cảnh tượng tệ hại kia, Hạ An Nhiên, mày phải kiểm soát nó!”
Sau khi nhắc nhở bản thân nhiều lần.
Tình trạng của cô đã có chuyển biến tốt.
Cô phải đối mặt với những chuyện hắc ám mà con người không thể chịu được giống như trước kia.
Sau khi kiểm soát được cảm xúc, cô không muốn tiếp tục nhớ lại những chuyện trước kia, cô sẽ gói ghém nó và giấu thật sâu ở trong đáy lòng.
ông chủ Giang đang chờ kết quả điều tra của Giang Thụy Đình.
Nhưng ông ta chưa kịp đợi được kết quả điều tra mà ông ta lại nhìn thấy trợ lý hốt hoảng chạy tới, “Chủ nhân, không ổn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Ông chủ Giang nhìn chằm chằm vào trợ lý, “Có thể xảy ra chuyện lớn gì mà khiến cậu hoảng sợ như thế này?”
sắc mặt của trợ lý tái nhợt nói: “Giang Vọng chết rồi!”
Rõ ràng vẻ mặt của ông chủ Giang thoáng qua một cơn sóng dữ, “Cậu ta chết rồi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!