Giang Thuỵ Đình dừng bước lại, nhìn người giúp việc, “Bạn của Lục Khả Tình?”
Người giúp việc nhìn Giang Thuỵ Đình mặt bê bết máu, hoảng sợ nói: “Trước lúc vừa rồi thiếu gia trở về, một vị tiểu thư rất xinh đẹp đến thăm Lục tiểu thư.”
Giang Thuỵ Đình nghe mô tả, liền chắc chắn đó là Hạ An Nhiên.
Lại lạnh lùng hỏi: “Đối phương rời đi trước khi ta trở về?”
Người giúp việc mình nói: “Đúng vậy, vị tiểu thư kia vừa đi, thì người liền tới.”
Vẻ mặt của Giang Thuỵ Đình chìm xuống.
Lúc anh đến biệt thự, nhưng không thấy một chiếc xe nào rời khỏi đây.
Điều này chứng tỏ Hạ An Nhiên căn bản chưa rời đi.
Mà Lục Khả Tình không đưa cô ấy vào biệt thự, vậy thì chỉ có thể là ờ sân ngoài biệt thự.
Nhưng sân ngoài biệt thự chỗ nào là chỗ giấu người?
Nơi duy nhất còn lại để giấu người, chỉ có tầng hầm.
Vừa rồi Hạ An Noãn ở dưới tầng hầm sao?
Giang Thuỵ Đình sau khi nảy sinh nghi ngờ này, liền bước nhanh ra khỏi biệt thự.
Có hai người thuộc hạ của anh ta đã mang xác đi.
Vào lúc này, vẫn còn lại năm người đàn ông vạm vỡ trong biệt thự, Giang Thuỵ Đình nhanh chóng ra lệnh, “Tất cả đều xuống dưới tầng hầm, điều tra thật kỹ cho ta!”
Nếu Hạ An Nhiên nhìn thấy cảnh anh ta giết Giang Vọng, thì cho dù người phụ nữ này là phụ nữ của Lăng Mặc, cô ta cũng không thể sống!
Lục Khả Tình đi ra khỏi biệt thự, kéo theo thân thể đầy thương, muốn xuống tầng hầm để tìm Hạ An Nhiên.
Nhưng nhìn thấy Giang Thuỵ Đình không
những không rời đi, mà còn kêu người xuống tầng hầm.
Lục Khả Tình bước tới, có chút run rẩy hỏi: “Anh tự nhiên bảo người xuống tầng hầm làm gì? ở đó rất bẩn!”
Giang Thuỵ Đình nắm lấy Lục Khả Tình, “”Cô lo lắng tôi cho người xuống tầng hầm sao? Cô giấu người ở đó?”
Trên mặt Lục Khả Tình lộ ra vẻ chột dạ.
Giang Thuỵ Đình hung hăng túm lấy cổ cô: “Cô thật sự giấu người dưới tầng hầm?”
Ngay khi Lục Khả Tình đang đau khổ vùng vẫy và cố gắng giải thích điều gì đó…
Đột nhiên, bên cạnh sân truyền đến một giọng quát mắng của phụ nữ, “Giang Thuỵ Đình, anh làm gì vậy!”
Giang Thuỵ Đình nhìn sang một bên.
Chỉ nhìn thấy Hạ An Nhiên đột nhiên chui ra từ một bụi hoa trong sân.
Hạ An Nhiên chạy tới, kéo Lục Khả Tình từ trong tay Giang Thuỵ Đình đến bên cạnh mình, vô cùng đau đớn nói: “Chị Khả Tình, chị giấu em vào trong bụi hoa, chỉ để em không nhìn thấy anh ta lại đánh chị sao?”
Lục Khả Tình sững sờ trong giây lát, nhịn không được thấp giọng hỏi: “Không phải em ở dưới tầng hầm sao?”
Hạ An Nhiên vốn dĩ muốn ở dưới tầng hầm đợi Lục Khả Tình đến gọi mình.
Nhưng tầng hầm nồng nặc mùi máu, khiến cô rất buồn nôn.
Sau khi xác nhận rằng ở quanh tầng hầm không có động tĩnh gì, cô đã tự ý chạy lên.
Nhưng không bao giờ nghĩ, Giang Thuỵ Đình thực sự nhận thấy rằng cô có thể đang trốn trong tầng hầm, bảo người đi tìm cô.
May mà cô chuồn nhanh!
Tuy nhiên, vừa mừng thầm, cô chợt nhận ra
gương mặt của Lục Khả Tình Lại có thêm vết thương mới.
Hạ An Nhiên gầm lên với Giang Thuỵ Đình, “Anh còn là người không? Tại sao lại ra tay với chị Khả Tình!”
Giang Thuỵ Đinh ánh mắt thâm trầm rơi vào trên người Hạ An Nhiên.
Ban đầu còn nghĩ rằng cô đang trốn dưới tầng hầm, và nhìn thấy cảnh anh giết người.
Không ngờ là giâu ở sân.
Nếu đa ở trong sân, nên chắc là không phát hiện chuyện anh đã làm.
Thế nên, Giang Thuỵ Đình chậm rãi kiềm chế sắc mặt, cười với Hạ An Nhiên, “Cô ấy chỉ không cẩn thận đụng phải thôi!” Anh ta nháy mắt với Lục Khả Tình, “Đã muộn rồi, sao em không để cô Hạ đi về?”
Lục Khả Tình đối mặt với Hạ An Nhiên, rên mặt lộ ra vẻ khẩn cầu, “Em đi trước được không? Làm ơn đi!”
Giờ phút này Hạ An Nhiên căn bản là ngoài mạnh trong yếu.
Khi đối mặt với Giang Thuỵ Đình, bất giác hình ảnh anh giết người không tự chủ được
hiện lên trong đầu.
Nếu cô còn không đi, cô lo lắng rằng mình sẽ không thể kiểm soát được cảm xúc, rất dễ bị lộ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!