Chương 7
“Bé con, con nhất định phải mạnh mẽ lên, một mình mẹ cũng có thể chăm sóc tốt cho con.”
Đột nhiên điện thoại di động của cô vang lên.
Là Lục Kiến Thành.
Nam Khuê lập tức lau khô nước mắt, điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, bình tĩnh nhấc máy: “Alo.”
“Em nhận được quà rồi chứ? Có thích không?”
“Ừm, rất thích, cảm ơn anh!”
“Em hợp với màu đỏ, đeo vào có khí sắc hơn hẳn.” Lục Kiến Thành dừng một chút rồi nói tiếp: “Đêm nay tôi không về.”
Đột nhiên giọng nói mềm mại nhẹ nhàng của Phương Thanh Liên vang lên: “Kiến Thành, đang nói chuyện với cô ấy sao? Mau lại đây, em đã chuẩn bị xong bữa tối dưới ánh nến rồi…”
“Một mình em tự chăm sóc bản thân cho tốt.”
Lục Kiến Thành nói xong rồi vội vàng cúp điện thoại.
“Được, em hiểu rồi.”
Mặc dù anh cúp điện thoại rất nhanh nhưng Nam Khuê vẫn nghe được giọng của Phương Thanh Liên.
Nghe rõ mấy chữ “bữa tối dưới ánh nến” mà cô ta nói.
Cô và chồng kỉ niệm hai năm ngày cưới, chồng cô lại ở bên cạnh người phụ nữ khác ăn bữa tối dưới ánh nến, nghĩ lại thật châm chọc.
Phương Thanh Liên thật sự quay về rồi!
Mặc dù không muốn tin nhưng đây chính là sự thật.
Mà sự thật này cũng lập tức hạ gục cô, ý chí tan rã.
Không cần nói đến bây giờ, từ hai năm trước, cô so với Phương Thanh Liên đã hoàn toàn thua.
Sao cô lại hi vọng Lục Kiến Thành sẽ chọn mình chứ?
Vì cô mang thai sao?
Giờ phút này Nam Khuê cảm thấy may mắn vì mình không nói ra, nếu không thật sự tự rước lấy nhục.
Khóc một lúc, giải tỏa một lúc.
Nam Khuê bình tĩnh hơn rất nhiều, nếu ý anh đã quyết thì cô sẽ thản nhiên chấp nhận.
Tắm rửa xong, cô lên giường nằm.
Xoay đi xoay lại một lúc lâu, lúc cô vừa muốn ngủ thì Hoắc Ti Yến đột nhiên gọi điện đến: “Kiến Thành uống say, đang làm loạn ở đây, cô đến mang cậu ta về nhà đi.”