Chương 476
Vừa nghe liền biết đây là giọng Quý Dạ Bạch.
Quả thực lạnh băng vô tình.
“Không, không phải, Quý Viện, em chỉ muốn bày tỏ tình cảm của mình với anh, em cũng không mong là anh cũng thích em, nhưng em…” Cô gái sợ đến mức khóc lên: “Em chỉ muốn nói cho anh biết tâm ý của em thôi.”
“Được rồi, giờ tôi biết rồi, cô cũng có thể đi rồi.” Giọng Quý Dạ Bạch lại càng lạnh lùng hơn.
Cô gái không chịu được nữa, khóc ra tiếng: “Quý Viện, em … em…”
“Anh biết không? Em đã gặp anh từ rất lâu rồi, lúc đó anh tham gia tọa đàm ở bệnh viện bọn em, lúc đó em đã bắt đầu thích anh rồi, em vì anh nên mới đến bệnh viện này đó.”
“Vậy ý của cô là, cô vì tôi đến bệnh viện này nên giờ tôi phải thích cô sao?”
Câu này còn lạnh lùng hơn câu trước.
Từng câu từng chữ như đâm thẳng vào tim cô gái.
Nếu cô là cô gái đó, cô chắc chắn sẽ khó chịu, đau lòng muốn chết.
Nam Khuê thầm mắng một câu: “Đồ tồi, đúng là đồ tồi.”
Chẳng trách lại tên là “Quý” Viện.
Cũng quá lạnh lùng, quá độc miệng rồi.
Cô thấy không phải anh ấy không tìm bạn gái mà là anh ấy không tìm được bạn gái.
Đẹp trai thì có ích gì, ai mà nguyện ý mỗi ngày đều ở cạnh một cục đá lạnh chứ, sớm có ngày đông lạnh mà chết.
“Quý Viện, em…Em xin lỗi, em không nên làm phiền anh.”
Nói xong cô gái cúi đầu, khóc sướt mướt chạy đi.
Bởi vì vừa khóc vừa cúi đầu, cho nên Nam Khuê chỉ thấy một hình dáng nhỏ nhắn, cô cũng chỉ liếc mắt một cái, không nhìn rõ.
Nhưng mà tiếng khóc đó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong cô.
Lại là yêu thầm!