Chương 386
Nam Khuê mở cửa sổ, gió nhẹ thổi mái tóc cô bay bổng tung bay nhảy múa.
Cô đưa tay, nhẹ nhàng vén tóc bị gió thổi loạn một chút, trong mắt tràn đầy sự bình tĩnh, nhưng trong lòng, thì đã sớm rối loạn.
Khi chờ đèn đỏ, Lục Kiến Thành đưa tay sờ một điếu thuốc từ trong hộp thuốc, sau đó nhìn về phía Nam Khuê ra hiệu: “Có phiền không?”
Nam Khuê lắc đầu, lập tức nói: “Anh hút đi!”
Trước đây, cô ghét mùi thuốc của đàn ông nhất.
Bởi vì mấy chuyện mà Đỗ Quốc Khôn yêu thích nhất chính là hút thuốc, uống rượu, cờ bạc.
Ông ta yêu thuốc mạng, có khi một ngày phải hút vài hộp, hút cả người đều là mùi thuốc, rất khó ngửi.
Nhưng từ khi gặp Lục Kiến Thành, nhìn thấy dáng vẻ hút thuốc của anh, hình như cô không hề ghét nữa.
Hay là nói, cô vẫn không thích, nhưng dáng vẻ hút thuốc của anh, cô lại rất thích.
Lục Kiến Thành cũng hạ cửa sổ xuống, một tay anh dựa vào cửa sổ, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, một tay đặt trên vô lăng, khí chất tự nhiên toát ra từ cơ thể anh vẫn đẹp trai không chê vào đâu được.
Thời gian đèn đỏ có chút dài, phía sau đã truyền đến tiếng còi xe không kiên nhẫn.
Đợi hơn mười phút, Nam Khuê cũng có chút nóng nảy, chủ động hỏi: “Hình như rất chậm? Có phải phía trước bị kẹt không?”
Lục Kiến Thành nhìn thoáng qua tình hình giao thông: “Có lẽ xảy ra tai nạn xe cộ nên kẹt.”
“Khuê Khuê, nếu không chúng ta…”
Lời nói trong miệng anh còn chưa nói hết, đột nhiên, xe cộ di chuyển, đường dường như đã được khơi thông.
“Lục Kiến Thành, được rồi!” Nam Khuê nói xong, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại mang theo đầy sự vui sướng.
“Ừm!”
Con đường tiếp theo, một đường trơn tru, cho dù Lục Kiến Thành đã cố tình lái xe rất chậm, vẫn chạy tới trước năm giờ.
Bởi vì đã tan tầm, trong đại sảnh rất trống rỗng, gần như đã không còn ai.