Chương 304
Sau khi Nam Khuê nghe xong thì tiến lên.
Cô đưa tay nhận bát canh cá trong tay Lục Kiến Thành, thấy nhiệt độ thích hợp, cô cũng không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp uống hết.
Rất nhanh bát canh cá đã hết.
Sau khi uống xong, cô lạnh lùng nhìn Lục Kiến Thành: “Bây giờ được rồi chứ?”
“…”
Lục Kiến Thành nhìn cô, bỗng nhiên có cảm giác không nói thành lời.
Anh luôn cảm thấy sau ngày hôm nay Nam Khuê đã thay đổi, cô trở nên khách sáo hơn, trở nên lễ phép hơn.
Thậm chí còn giống như không cần đến anh.
Cảm giác này khiến anh vô cùng hoảng sợ.
“Anh không có ý ép em.” Lục Kiến Thành bưng bát chén canh cá, cố gắng giải thích.
Nhưng anh vừa nói xong, Nam Khuê đã che miệng lại, chạy vội vào phòng tắm.
Trong phòng tắm, cô nôn ọe điên cuồng, nhưng vì không muốn để Lục Kiến Thành nghe thấy nên cô khóa trái cửa phòng tắm, đồng thời cũng mở hết tất cả vòi nước ra, muốn dùng tiếng nước để che tiếng nôn.
Mặc dù khó chịu nhưng cô không muốn dùng cách này để giàh được sự quan tâm và thương hại của anh.
Như thế sẽ chỉ khiến cô cảm thấy mình rất đáng thương.
Vô cùng đáng thương.
Sau khi nôn xong, Nam Khuê đi rửa mặt.
Khi thấy gương mặt lạnh lùng, ánh mắt ảm đạm của mình, cô đột nhiên bật khóc.
Một tay cô che miệng, cuối cùng không thể kiềm chế được nữa mà khóc nấc lên.
Nhưng cho dù khóc cô cũng không dám khóc lớn, chỉ có thể khóc một cách kiềm chế.
Cô sai rồi, vô cùng sai.
Cô không nên có chút kỳ vọng nào với Lục Kiến Thành, cũng không nên kỳ vọng chút nào với cuộc hôn nhân này.
“Ông nội, thật xin lỗi, con rất muốn hoàn thành di nguyện của anh, muốn sống với anh ấy thật tốt, nhưng con thật sự không chịu đựng nổi nữa.”
Quá mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi.