Chương 1732
Trước khi đi, mọi người đều cùng nhau dập đầu với ông cụ Lục.
Niệm Khanh và Tư Mặc ngoan nhất, vừa dập đầu vừa gọi “cụ nội”.
Lúc rời đi, Lục Kiến Thành đưa Tiểu Tinh Thần cho Nam Khuê: “Bà xã, em bế con một chút, anh còn có chút chuyện muốn nói với ông nội, mọi người xuống dưới chờ anh trước đi, anh sẽ lập tức xuống.”
“Được.”
Chờ họ đi được mấy phút, Lục Kiến Thành trực tiếp quỳ xuống trước mộ.
“Ông nội, cảm ơn ông, cảm ơn ông lúc trước đã chọn Khuê Khuê cho con, cũng cảm ơn ông đã để Khuê Khuê gả cho con.”
“Nếu như không phải cô ấy thì có lẽ đời này con sẽ không có một tình yêu khắc cốt ghi tâm, một tình yêu đến chết cũng không đổi như vậy, cũng không có khả năng có Niệm Khanh, Tư Mặc và Tinh Thần, có ba đứa nhỏ đáng yêu như vậy.”
“Lựa chọn của ông là đúng, năm đó đều do con tuổi trẻ ngông cuồng, con trịnh trọng ở đây xin lỗi ông.”
“Ông yên tâm, con nhất định sẽ dùng cuộc đời còn lại để thương Khuê Khuê, yêu cô ấy, bảo vệ cô ấy, cưng chiều cô ấy cả một đời.”
Lục Kiến Thành dập đầu ba cái liên tiếp rồi mới đứng dậy đi xuống.
Buổi tối, sau khi ba bé con đều ngủ say, Nam Khuê thở dài một hơi.
Sau khi tắm rửa xong, khi bước ra khỏi phòng tắm, gió từ ban công thổi vào khiến rèm cửa màu trắng tung bay.
Ánh trăng sáng chiếu vào, cảnh tượng trước mắt vô cùng xinh đẹp.
Có lẽ do có thời gian thuộc về mình, có lẽ do bóng đêm hôm nay dịu dàng đến lạ, cô nhàn nhã dựa vào ban công, nhẹ nhàng hưởng thụ cơn gió dịu dàng này.
Lục Kiến Thành đi ra từ một phòng tắm khác.
Thấy Nam Khuê chỉ mặc quần áo ngủ đứng ngoài ban công, anh nhẹ nhàng đi qua.
“Đang nhìn gì mà chăm chú vậy?”
Lúc nói anh đã ôm lấy eo thon của Nam Khuê, kéo cô vào lòng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!