Chương 1293
Không muốn để mẹ mặc xinh đẹp như thế, động lòng người như vậy vì sợ bị người đàn ông khác cướp thì cứ nói thẳng đi!
Rõ ràng là ghen mà lại không nói.
Mặc dù là con của người này nhưng hai bé cũng không xem tiếp được rồi.
Vân Thư trực tiếp lên tiếng: “Tư Mặc, con giúp mẹ chọn một bộ đi.”
“Được ạ, bà nội.”
Tiểu Tư Mặc lập tức hành động, từng dãy quần áo đều bị cậu bé nhìn lướt qua một lần.
Cậu bé đã nhìn trúng một bộ, bé nhanh tay lấy xuống rồi đi về phía Nam Khuê: “Mẹ, mẹ mặc bộ tím này nha!”
Nam Khuê không nhận lấy mà quay sang nhìn Lục Kiến Thành.
Anh nhận lấy bộ váy, nhìn từ trên xuống dưới, kiểm tra trước sau một lần, xác nhận không lộ chỗ nào.
Lục Kến Thành gật đầu, kiêu ngạo nói: “Ừm, cái này cũng không tệ lắm, thử xem sao!”
Nhưng sau khi Nam Khuê thay quần áo xong đứng trước mặt Lục Kiến Thành, anh vẫn cảm thấy hối hận.
Lục Kiến Thành vốn không thấy có gì lạ ở bộ váy kia nên đồng ý vô cùng thoải mái.
Không ngờ chỉ là một quần áo vô cùng bình thường, sau khi Nam Khuê mặc vào lại vô cùng xinh đẹp.
Không phải là sự gợi cảm mà là cảm giác phóng khoáng hoạt bát mỹ lệ.
Tơ tằm giống như sa mỏng, màu tím nhàn nhạt càng khiến làn da cô trắng hơn, nhìn giống như tiên nữ vậy.
Đẹp như không dính khói lửa nhân gian.
Thấy anh ngẩn người, Nam Khuê hỏi: “Không đẹp sao?”
Lục Kiến Thành đột nhiên tiến đến kéo Nam Khuê lại, bá đạo nói: “Được rồi, đừng đi nữa.”
“Hả, vì sao? Em và mẹ đã bàn xong hết rồi mà.”
“Sinh nhật bà Vương là để cho các bà ấy tụ họp, đều là những phụ nhân đã có tuổi và một đám thiên kim tiểu thư chưa cưới, không phải ganh đua so sánh thì là xem mắt, rất nhàm chán, em đi cùng cũng không vui.” Lục Kiến Thành vô cùng nghiêm túc giải thích.