Chương 1292
Cho nên tổng giám đốc Lục điều chỉnh cách khác: “Mẹ, dù sao thêm một người cũng không nhiều hơn là bao, mẹ dẫn con đi cùng với!”
Vân Thư bình tĩnh trả lời: “Đều là phụ nữ cả, con đi làm cái gì? Ở nhà một mình đi!”
Lục Kiến Thành: “…”
Anh quay đầu nhìn Tiểu Tư Mặc và Tiểu Niệm Khanh, sau đó nhíu mày: “Hai đứa nhỏ cũng là đàn ông.”
Tiểu Tư Mặc phản ứng rất nhanh, bé lập tức trả lời: “Cha, xin hãy chú ý cách dùng từ của mình, con và em trai là con trai, cha lớn rồi, cha mới là đàn ông, chúng con không phải.”
Ngày hôm sau, tất cả mọi người đều dậy rất sớm.
Vân Thư trực tiếp mời thợ trang điểm đến nhà.
Mấy người bận rộn trang điểm, chọn quần áo, chỉ có Lục Kiến Thành ngồi trên sopha buồn bực chán chường đọc tạp chí.
Nam Khuê đã trang điểm xong.
Thợ trang điểm dựa vào hình dáng và khí chất khuôn mặt của cô mà trang điểm theo kiểu con gái vàng ngọc, một cách trang điểm tươi mát rực rỡ, linh động đáng yêu.
Hơn nữa da Nam Khuê trắng nõn, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn càng khiến cô đáng yêu hơn.
Nếu như không phải có hai đứa nhỏ đứng bên cạnh thì hoàn toàn không biết cô là mẹ của hai đứa nhỏ năm tuổi.
Lúc đầu tất cả đều rất ổn.
Nhưng cho đến khi thợ trang điểm làm tóc và chọn quần áo xong cho cô.
Lúc Nam Khuê mặc một chiếc váy trắng mỏng thêu tay ra, mắt Lục Kiến Thành lập tức sáng lên, ánh mắt đều là kinh diễm và rung động.
Thợ trang điểm rất vui vẻ, nghĩ mình trang điểm cho vợ tổng giám đốc Lục đẹp như vậy, nhất định cô ấy sẽ được thưởng rất to, về sau cô ấy không cần lo về đường làm ăn nữa.
Nhưng không ngờ sắc mặt Lục Kiến Thành như trời tháng bảy, đột nhiên chìm xuống.
Sau đó anh đứng dậy đi về phía Nam Khuê.
“Sao vậy? Không đẹp sao?”
Thấy anh nhìn cô chằm chằm, trái tim Nam Khuê có chút thấp thỏm.
“Miễn cưỡng đẹp.” Người nào đó nói trái với lòng: “Nhưng em không hợp với cái này.”
Sau đó anh nhìn thợ trang điểm: “Đổi cho cô ấy bộ khác.”