Chương 1193
Đặc biệt là Niệm Khanh, từ lúc biết nói tới giờ, mỗi buổi sáng nó nhất định sẽ chạy đi tìm Nam Khuê.
Lúc chưa biết đi, nó hay dùng đôi mắt trong veo như nai con nhìn chằm chằm vào cô;
Lúc biết bò, nó sẽ cố gắng hết sức bò đến bên cô và muốn cô mau mau bế nó.
Và khi nó biết nói, nó sẽ luôn hôn cô một cái, sau đó sẽ chào cô bằng nụ cười tươi rói: “Mami, buổi sáng tốt lành!”
Còn Tư Niệm không bám dính cô nhiều, nhưng nó rất thích ôm gối nằm bên cạnh cô.
Cho nên, mỗi khi Nam Khuê thức dậy luôn nhìn thấy mình nằm giữa hai anh em, mỗi đứa đều ôm lấy một cánh tay của cô.
Đương nhiên, đối với đãi ngộ đặc biệt này, từ tận đáy lòng mình, Nam Khuê cực kỳ thích.
Nhìn thấy sắc trời ngày càng sáng mà Lục Kiến Thành vẫn nhất quyết không thả cô ra, trong lòng Nam Khuê cực kỳ lo lắng.
Tuy nhiên, nghĩ tới cái người chỉ thích ăn mềm mà không ăn cứng này, trong đầu cô liền nảy ra một cách.
Cô kề sát vào người anh, vươn tay ra dịu dàng âu yếm vuốt v3 hai má anh.
“Người ta đã dành cho anh cả đêm rồi, hơn nữa lúc nào cũng ở cạnh anh mà, chỉ có lúc này là phải ở bên tụi nhỏ thôi.”
“Cho nên, anh để em đi đi mà, nếu không lát nữa tụi nhỏ thức dậy không thấy em sẽ khóc lóc thì phải làm sao?”
Lục Kiến Thành rất có tự tin: “Không thành vấn đề, anh sẽ dỗ tụi nó.”
“Thế cũng không được đâu, nếu tụi nhỏ biết em không ở bên tụi nó mà lại ở bên anh chắc chắn sẽ ghen tị đấy.”
Nhưng Lục Kiến Thành vẫn dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Đó là lẽ bất di bất dịch, em là vợ yêu của anh, đương phải ở bên cạnh anh rồi, nếu bọn nhóc kia muốn có người ở bên thế thì đợi sau này lớn lên tự đi mà kiếm vợ mình, đừng có mà tới đây chiếm dụng vợ của anh.”
Thoáng chốc, Nam Khuê liền mắc cười trước cái kiểu tư duy đầy logic của anh.
Nhưng thật ra trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Cái đồ tự luyến, ai là vợ của anh chứ? Chúng ta ngay cả danh phận còn không có nữa là!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!