Chương 115
“Nghĩ gì mà đờ người ra vậy.” Lục Kiến Thành cũng đã ăn xong hoành thánh, nhìn cô hỏi.
Nam Khuê ngoảnh đầu lại, nhìn anh, đột nhiên ma xui quỷ khiến mà hỏi: “Lục Kiến Thành , anh có còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp là khi nào không?”
“Nhớ chứ.”
Anh nhìn chiếc vòng ngọc trên cổ tay Nam Khuê: “Em đã mang chiếc vòng ngọc này đến nhà họ Lục, nói rằng mẹ em là ân nhân cứu mạng của ông nội.”
Nam Khuê cười nhạt, sau đó gật đầu: “Ừm.”
Anh đã quên rồi.
Quả nhiên đã quên rồi.
Quên tất cả rồi.
Lần đầu tiên họ gặp nhau rõ ràng còn sớm hơn lần đó rất lâu rất lâu.
Đáng tiếc là anh một chút ấn tượng cũng không có.
“Anh có tin vào chuyện yêu từ cái nhìn đầu tiên không?” Nam Khuê hỏi anh.
“Tin.” Anh nói.
Câu trả lời vô cùng đơn giản mà dứt khoát.
Nhưng mà rất nhanh, anh lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng mà, sẽ không xảy ra đối với tôi.”
“Vậy anh với Phương Thanh Liên là thế nào?”Nam Khuê tò mò hỏi anh.
“Cảm giác hòa hợp.” Lục Kiến Thành trả lời đầy sâu sắc.
Nhưng mà cô tin.
Bởi vì cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
Hơn nữa tình yêu này đã kéo dài suốt 10 năm, chưa bao giờ đứt đoạn.
Nam Khuê không hỏi nữa, đã 1 giờ rưỡi rồi.
Quãng đường đi nửa tiếng đồng hồ, đến 2 giờ chiều họ mới đến Cục Dân chính, đúng như dự đoán của họ, không có bất kỳ ai ra vào.
Nhưng mà, không ngờ rằng. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vừa ngồi lên xe, Nam Khuê đã nhận được điện thoại của bác Chu.
Trong tiếng ầm ầm, lời của bác Chu như tiếng bom nổ trong đầu cô.
Cô nắm chặt điện thoại, quả thực không dám tin: “Chú nói sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!