Chương 1005
Nhắm mắt lại, trong đầu anh hiện lên toàn là gương mặt tươi tắn và nụ cười vui vẻ của Nam Khuê.
Giọt nước mắt của cô, nụ cười của cô, khi cô làm nũng, sự đáng yêu của cô.
Giờ phút này, mọi thứ đều điên cuồng xoay vòng trong tâm trí anh.
“Khuê Khuê, rốt cuộc em đang ở đâu?”
Anh chưa từng có khắc nào lại bất lực như vậy.
Ngoại trừ tìm kiếm, ngoại trừ chờ đợi.
Anh chẳng còn cách gì khác.
Vốn tưởng rằng, chỉ cần cứ tăng ca, luôn nhốt mình trong công việc, anh sẽ có thể không nhớ đến cô nhiều như vậy nữa.
Thế nhưng, khi ban đêm về đến nhà.
Nằm trên chiếc giường hai người từng ngủ chung, tất cả ký ức đều ùa về như thủy triều.
Trong phòng, dường như khắp nơi đều là bóng dáng của cô.
Trong phòng tắm, khăn tắm của cô vẫn còn ở đó;
Trong tủ quần áo, quần áo của cô vẫn được treo gọn gàng;
Ngay cả trên giường, hơi thở của cô vẫn còn đang quẩn quanh.
Tất cả mọi thứ thuộc về cô, đều không hề thay đổi.
Chỉ có cô là không còn ở đây nữa.
Ngày hôm sau, Lục Kiến Thành vừa xuống lầu, điện thoại liền reo lên.
Bên kia lập tức truyền đến thanh âm cung kính lễ phép: “Xin chào anh Lục, váy cưới anh đặt đã đến rồi, bây giờ chúng tôi đưa tới cho anh luôn sao ạ?”
Váy cưới!
Phải, thời gian trôi qua thật nhanh.
Thấm thoát, váy cưới của cô đã được làm xong.
Vốn dĩ, đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất, chờ mong nhất của anh.
Nhưng bây giờ, anh lại không có bất kỳ cảm giác chờ mong nào.
“Ừm, đưa tới đi.” Lục Kiến Thành nhàn nhạt nói.