Chương 313
“Tên, đúng rồi, tôi còn chưa từng nghĩ đến tên cho tụi nhỏ nữa” Nói đến đây, khóe miệng Mộc Mai khẽ nở nụ cười hạnh phúc.
“Tiểu Mai, chúng ta..” Cố Văn thử đến gần hơn, vừa chạm vào Mộc Mai, cô lại lân nữa lùi lại, căn bản là không để Cố Văn chạm vào mình.
Mộc Mai cúi đầu xuống, nhìn người đàn ông trước mặt với ánh nhìn đầy cảnh giác.
Cố Văn cuối cùng vẫn buông xuôi không tiến lại gần nữa, anh không nghĩ đến hành động của mình lại làm cô kích động, như vậy đối với bệnh tình của cô không có ích lợi gì. Mộc Mai nhìn ra ngoài sân: “Mùa thu đến rồi sao?”
“Ừm!" Không biết tại sao, khi câu nói thốt ra Cố Văn lại thấy cực kỳ xót xa.
muốn ngắm trăng”
Cố Văn nhìn nhìn đồng hồ, bảy tám giờ nữa trời mới tối.
“Đợi một chút được không em?” Anh nhẹ giọng dỗ dành Mộc Mai.
“Tôi muốn ngắm trăng” Mộc Mai lại nói.
Cố Văn không còn cách nào khác, chỉ có thể cho người nhanh chóng đi chuẩn bị, tuy trong sân có ghế dựa, nhưng Cố Văn biết Mộc Mai thích xích đu.
Cố Văn cho Bạch Lâm Anh bắt tay vào chuẩn bị một cái xích đu, dựng ở giữa sân có thể nhìn lên bầu trời.
Nhưng mà bây giờ vẫn đang là ban ngày, biết tìm đâu ra mặt trăng cơ chứ?
Chỉ có thể trấn an tâm tình của Mộc Mai một chút, sau đó đợi đến buổi tối sẽ cùng cô ngắm trăng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!