Hứa Tịnh Nhi theo bản năng ngọ nguậy đầu trong lòng anh, tìm một vị trí thoải mái, sau đó nhắm mắt lại.
Chỉ là chẳng mấy chốc, cô bỗng nhớ tới điều gì, đột nhiên lại mở mắt ra. Không biết từ lúc nào, bọn họ ôm nhau ngủ đã trở thành thói quen bình thường nhất.
Trước kia không chú ý tới, bây giờ tất cả đều phóng to trước mắt.
Ít nhất những chi tiết này vẫn cho Hứa Tịnh Nhi cảm nhận được Cố Khiết Thần có tình cảm với cô. Nếu chỉ là thương hại và bù đắp thì sao lại có những hành động thân mật một cách tự nhiên như thế?
Có lẽ cô nên đặt niềm tin vào bản thân mình, tin vào cảm giác của mình.
Cảm nhận được động tác nhẹ nhàng của người phụ nữ trong lòng mình, Cố Khiết Thần cúi đầu xuống, quả nhiên nhìn thấy cô vẫn chưa nhắm mắt, anh nhẹ nhàng hỏi: “Không phải buồn ngủ sao? Hay là khó chịu đến mức không ngủ được?”.
Hứa Tịnh Nhi vội vàng lắc đầu, qua loa đáp lại hai chữ “ngủ đây”, sau đó nhắm mắt lại.
Dường như anh khẽ cười một tiếng, sau đó cô cảm giác được anh khẽ hôn vào trán cô, lại ôm chặt cô hơn, cũng nhắm mắt lại.
Nghe tiếng tim đập mạnh mẽ trầm ổn của anh, cảm xúc cô rối loạn vì nội dung dòng tin nhắn dần bình tĩnh lại.
Cô nhớ lần trước Vân Nhu cố ý nói những lời khiến cô hiểu lầm, khiến cô nghĩ rằng Cố Khiết Thần sắp nối lại tình xưa với cô ta. Lúc đó, cô tự ti sợ sệt, không tin tưởng Cố Khiết Thần, suýt chút nữa đã đề nghị ly hôn với anh.
Trường hợp bây giờ Cố Khiết Thần thay đổi thái độ với cô rất giống với ba năm trước, vì cô đã chăm sóc anh khi anh bị tai nạn xe nên anh mới thay đổi thái độ với cô. Lần này là vì cô đỡ dao thay anh mà cơ thể bị thương, nên anh mới thay đổi thái độ.
Nhưng… bây giờ không phải là ba năm trước…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!