Mọi thứ xảy ra ngày hôm nay quá đường đột. Lúc này đến Hứa Tịnh NHi cũng cảm thấy nghi ngờ có phải là cô đang gặp ác mộng hay không. Còn với câu nói vừa rồi của Khiết Thần thì cô thật sự không hiểu có nghĩa là gì.
Cái gì mà cô không chịu nổi cô đơn? Cái gì mà cô chỉ muốn anh về ngủ với cô chứ…
Ánh mắt mơ màng của Hứa Tịnh Nhi càng khiến cơn lửa giận của Khiết Thần bùng lên mãnh liệt hơn. Anh cười lạnh lùng, giọng điều chứa đựng sự khinh miệt: “Sao? Lại làm ra vẻ ngây thơ vô số tội hả? Hứa Tịnh Nhi, bỏ cái ác tâm đó đi. Cô biết làm bao nhiêu kiểu thì thể hiện hết ra. Thứ tôi có là thời gian để đáp ứng cho cô”.
Dứt lời, anh rụt tay lại giống như vừa động vào thứ gì đó dơ bẩn. Hứa Tịnh Nhi bị mất điểm tự bèn ngã ra giường.
Khiết Thần bước vào phòng thay đồ, thay sang một bộ quần áo sạch sẽ. Anh đĩnh đạc bước ra, chẳng buồn nhìn cô lấy một lần, cứ thế đi thẳng ra cửa.
Đi được vài bước, anh chợt nghĩ ra điều gì đó bèn quay người lại nhìn cô với vẻ lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!