Có điều Hứa Tịnh Nhi không có thiện cảm với cô ta. Không chỉ điều đó mà còn hơn thế, đó là…Chu Mỹ Kỳ không giống cô. Mặc dù cô muốn kiếm tiền nên khi chạy tin khó tránh khỏi phải dùng chút thủ đoạn nhưng cô cũng có nguyên tắc của riêng mình. Cô có giới hạn của cô, sẽ không để liên lụy tới người vô tội.
Còn Chu Mỹ Kỳ nổi tiếng là người không từ thủ đoạn, không có giới hạn. Cô ta từng vì một đoạn tin tức mà đã lợi dụng cả con cái của người khác, đẩy đứa bé vôi tội vào giữa đám đông, khiến cho đứa bé bị tổn thương về mặt linh hồn và bị quấy rối. Cô ta đã hủy hoại cuộc đời đứa bé, và chính cô ta, dựa vào tin tức này đã trở nên nổi tiếng. Thu hoạch được cả danh tiếng và lợi ích.
Vì vậy trong giới này, Hứa Tịnh Nhi là hóa thân của chính nghĩa, còn cô ta là hóa thân của ác ma nơi địa ngục. Và tà không thể thắng chánh từ xưa đến nay đã luôn là như vậy rồi!
…
Các phóng viên nhận được tin tức hôm nay rất nhiều. Bọn họ sớm đã xếp hàng dài trước cửa. Hứa Tịnh Nhi bước tới, liếc nhìn bên trong, bên ngoài đều là những người cạnh tranh cả.
Thế nhưng cuộc phỏng vấn ngày hôm nay cô nhất định phải có được. Có kẻ nào cô sẽ hạ gục kẻ đó.
Chu Mỹ Kỳ đến muộn hơn cô năm phút. Thấy Hứa Tịnh Nhi đã tìm được chỗ ngồi thì cô ta nghiến răng, đi tới vị trí cách cô năm bước và đứng đó.
Bởi vì không biết chuyến bay cụ thể, mọi người cũng chỉ mới nhìn qua ảnh của Lâm Vũ Hàm nên cứ lúc nào có người từ trong bước ra là cả đám lại vươn dài cổ, trợn tròn mắt, không để lọt bất kỳ ai. Chỉ cần thấy hơi giông giống là cả bọn nhào lên sau đó lại thất vọng lùi lại.
Đến cả Chu Mỹ Kỳ cũng cảm thấy mất kiên nhẫn. Cô ta lao lên hai lần. Chỉ có Hứa Tịnh Nhi là lười biếng dựa vào cột, điềm đạm, bình tĩnh giống như lão thần!
Hứa Tịnh Nhi không lỗ mãng như vậy. Cô kiếm tiền dựa vào IQ. Trước khi ra khỏi cửa cô đã dựa vào bức hình mà cấp trên đưa cho mình đoán được chiều cao đại khái của Lâm Vũ Hàm và cả cách ăn mặc của anh ta để cô có thể nhận ra đối phương một cách dễ dàng. Và như vậy cô có thể cướp ngay anh ta về tay mình.
Chu Mỹ Kỳ nhìn vẻ chắc chắn đầy tự tin của cô thì tức tới mức bước tới giẫm hai phát trước mặt cô. Hứa Tịnh Nhi cảm nhận được ánh mắt oán hận của cô ta. Cô chỉ nhếch miệng cười, nhướn mày đầy khiêu chiến: “Tôi thích cái vẻ khó chịu của cô khi nhìn tôi mà lại chẳng làm gì được”.
Thêm một chuyến bay nữa đáp xuống. Một đoàn người kéo hành lý từ trong đi ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!