Không gian dường như bị bất động sau câu hỏi và sự xuất hiện của hắn lúc này,thật ra lúc đầu hắn cũng rất bất ngờ khi thấy cô xuất hiện ở đây lúc này.
Buổi sáng hắn thức dậy như thường lệ bởi lẽ đồng hồ sinh học của cơ thể hắn vốn rất đúng giờ dù mệt mỏi ra sao ngày hôm sau hắn vẫn dậy rất đúng giờ.lúc đầu hắn có chút thắc mắc tại sao hắn lại xuất hiện ở cố gia nhưng khi hắn từ từ nhớ lại mọi chuyện đêm hôm qua hắn dường như đã có câu trả lời hắn cần.làm vệ sinh cá nhân xong hắn thẫn thờ nhìn xuống bên dưới thông qua cửa sổ trên phòng mình chuyện sẽ không có gì để nói nếu như hắn không thấy một cô gái giống hệt Tiểu Di đang đứng trước cổng nhà hắn.
Vốn dĩ hắn định chạy xuống đó nhưng sự xuất hiện của quản gia Lý khiến hắn dừng lại có lẽ người lúc này cô không muốn gặp lại là hắn cũng đúng thôi sau bao nhiêu tổn thương hắn giành cho cô thì cô không muốn liên quan tới hắn nữa cũng là điều dễ hiểu.hắn cứ ở trên phòng như thế cho tới khi lí chí không thắng được trái tim hắn đã mở cửa và đi xuống đây gặp cô lúc này.
Hiện tại nhìn cô gần như thế này hắn mới nhận ra cô đã gầy đi rất nhiều dù đôi mắt cô vẫn to tròn long lanh như thế nhưng đã có những nét buồn trong đôi mắt ấy,vẫn là một cô gái có nước da trắng hồng như thế,khuôn mặt xinh đẹp vẫn vậy nhưng có thể thấy sự trưởng thành,chín chắn của cô ở ở đó chứ không còn vẻ ngây thơ,hồn nhiên như lần đầu hắn gặp cô nữa.
Với Tiểu Di đó là sự bất ngờ cô không nghĩ cô sẽ gặp lại ở đây càng không nghĩ họ sẽ chạm mặt nhau sớm như vậy có điều khi nghe thấy giọng nói quen thuộc mà Tiểu Di mất gần một năm để quên thì trái tim Tiểu Di vẫn đập rất nhanh và chính Tiểu Di cũng đang không hiểu trái tim mình đang muốn gì nữa thật khó chịu quá.
Tiểu Di vì đang nhìn đối diện hắn nên cô có thể thấy hắn của hiện tại ở cự ly rất gần vẫn là đôi mắt màu hổ phách quen thuộc đôi mắt đã khiến Tiểu Di để ý tới hắn hồi trước,hắn trưởng thành hơn,lịch lãm hơn và tất nhiên sự lạnh lùng chỉ tăng lên chứ không hề giảm nhưng có một điều làm Tiểu Di giật mình trong đôi mắt hổ phách kia của hắn có hình bóng của cô xuất hiện thứ vốn dĩ trước kia chỉ có hình bóng của Diệp Băng Tâm người hắn yêu mà thôi.
Thấy không khí đang rất gượng gạo bà nội cố là người lên tiếng phá tan sự gượng gạo ấy.
- Tiểu Di con tới rồi thì ra ăn sáng với mọi người luôn đi dù sao hôm nay con về đây dù muốn ghay không cũng phải ở lại tối ta sẽ gọi mấy đứa kia tới ăn cơm luôn.
Sau đó bà nội cố quay sang cháu trai mình nghiêm giọng nói.
- Minh Kiệt cháu cũng ra ăn sáng đi rồi đi làm,ta đã bảo quản gia Lý chuẩn bị canh giải rượu cho cháu rồi lần sau uống rượu nhưng phải biết chừng mực một chút vì sức khỏe của cháu đấy.nếu hôm qua không có người đưa cháu về đây liệu cháu định làm sao hả?lớn rồi mà cái gì cũng phải để nhắc..
Vậy là dù muốn hay không thì Tiểu Di cũng phải ở lại dùng bữa sáng với bà nội cố,ba mẹ cố và..hắn.biết sự khó xử của Tiểu Di bà nội cố chủ động kéo Tiểu Di ngồi cạnh bà bên kia mẹ cố cũng ngồi cạnh cô nhưng vô tình cách ngồi đó khiến hắn hiện tại đabg ngồi đối diện Tiểu Di đúng là một bữa sáng khó nuốt mà.
Từ vừa nãy tới giờ hắn vẫn chăm chú ăn cơm không nói gì thêm cả nhưng có lẽ chỉ hắn mới biết hắn đang ra sao,thật nực cười người con gái hắn yêu,người hắn ngày đêm mong nhớ đã trở về nhưng đến nói chuyện hay nhìn cô lâu hơn một chút cũng khó khăn với hắn như vậy đúng là trước kia hắn gieo bao nhiêu nghiệp thì giờ hắn đang phải trả dần dần đây mà.
Cả nhà đang ăn sáng bỗng ba cố lên tiếng hỏi Tiểu Di.
- Tiểu Di con mới về đây vậy việc học của con xobg rôuf chứ hả?sau khi nghỉ ngơi đủ con định làm việc ở đâu?có cần ta giới thiệu cho con mấy công ty bạn ta không dù không lớn như Cố thị,Lãnh thị,Dương thị hay Hàn thị nhưng những công ty của bạn ta cũng là những công ty có tiếng trong nghành thời trang con thấy sao?.
Hắn đang ăn cơm bỗng hơi khựng lại một chút nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại tiếp tục dùng bữa sáng của mình,dĩ nhiên biểu hiện đó của hắn làm sao qua được mắt của bà nội cố và mẹ hắn bà nội cố nhìn hắn rồi nhìn Tiểu Di sau đó nói.
- Tiểu Di con vừa về nghỉ ngơi đi đã tiện thể về quê chơi ít hôm ta nghĩ mẹ trần và các em của con deeuf rất nhớ con đấy sau đó hãy tính tới việc đi làm ở đâu dù sao Cố Thị vẫn chưa có trưởng phòng thiết kế cố định mà phải không Minh Kiệt?.
Hắn biết bà nội đang có ý giúp mình vậy nên hắn lúc này nếu không phối hợp thật tốt với bà nội mình thì quả là vô lễ và phí công sức của bà nội mình quá.hắn dừng đũa lại lễ phép trả lời bà nội mình.
- Dạ vâng đúng thưa bà cháu sẽ sắp xếp nếu cô ấy muốn vào cố thị làm việc.
Nhìn một màn kẻ tung người hứng rất nhịp nhàng của bà nội cố và hắn lúc này khiến chính Tiểu Di cũng phải nghẹn họng chắc chắn là hắn cố tình đồng ý với ý kiến của bà nội cố,hắn rõ ràng thừa biết Tiểu Di cô không muốn dây dưa với hắn bất kì chuyện gì nữa vậy mà hắn lại cố tình đồng ý mời cô tới cố thị làm việc như vậy chẳng phải làm khó cô sao?.làm sao Tiểu Di có thể trực tiếp thẳng thắn phản đối ý kiến đó khi đó là chủ ý của bà nội cố cơ chứ?.
Tiểu Di cười ngượng sau đó nói.
- Bà chuyện này để nói sau được không ạ?cháu vẫn chưa có ý định đi làm luôn vậy nên khi nào nghỉ ngơi đủ cháu sẽ tính tới chuyện này sau ạ.
Bà nội cố và ba mẹ cố nhìn hắn đầy ý vị có lẽ ánh mắt ấy trao cho hắn lúc này đều có lí do cả và hắn hiểu ý nghĩa của ánh mắt đó của họ dành cho hắn.
Bữa sáng kết thúc trong sự vui vẻ của bà nội cố và ba mẹ cố sự hài lòng của hắn và sự ngượng ngùng lẫn chút tức giận hắn của Tiểu Di.trước khi đi làm hắn cố tình quay sang hỏi bà nội mình khi cả nhà đang dùng trà.
- Cháu nghe nói hôm nay bà định mới khách tới mờ tiệc sao thưa bà?vậy cháu sẽ sắp xếp về sớm.
Bà nội cố nhìn hắn cười như không cười nói.
- Ta định gọi Vĩnh Kỳ,Tử Thiên,Nhất Phong,Tiểu Hi,Gia Linh với Tiểu Nhiên tới ăn cơm tiện thể để chào mừng Tiểu Di trở về luôn cháu thấy sao Tiểu Di?.
Tiểu Di có hơi giật mình khi bà nội cố nói muốn mở tiệc chào mừng cô trở về cô định từ chối nhưng nhìn thấy ánh mắt của bà nội cố lúc này Tiểu Di lại không nỡ từ chối vậy nên cô chỉ gượng cười nhìn bà nội cố nói.
- Vâng ạ tùy ý bà quyết định ạ.
Bà nội cố mỉm cười hài lòng nói.
- Vậy một lúc nữa ta sẽ gọi điện báo cho mấy đứa kia biết bữa tiệc tối nay,còn Minh Kiệt nhớ về sớm một chút đừng bắt mọi người phải chờ cháu.
Hắn gật đầu đứng dậy xin phép bà nội cố và ba mrj hắn dfi làm trước khi đi làm hắn không quên trao cho Tiểu Di một ánh mắt đầy tình cảm.chính Tiểu Di cũng phải rùng mình một cái hắn vừa trao cho Tiểu Di một ánh mắt đầy tình cản đấy ạ?OMG sao hỏa đâm vào trái đất rồi sao?không thể tin được mà.
Sau khi hắn đi làm Tiểu Di ngồi một lúc cô cũng xin phép bà nội cố và ba mẹ cố đi có việc riêng và cô hứa sẽ quay lại vào buổi chiều để cùng quản gia Lý chuẩn bị cho bữa tiệc cho tối nay.
Sau khi Tiểu Di rời đi ba mẹ cố nhìn bà nội cố mtj lúc sau đó mẹ cố lên tiếng hỏi mẹ chồng mình.
- Mẹ vừa nãy sao mẹ lại nêu ý kiến mời Tiểu Di về cố thị làm việc?không lẽ mẹ định giúp Minh Kiệt đưa Tiểu Di về nhà như xưa sao?mẹ muốn hai đứa nó quay lại với nhau?.
Bà nội cố không nói gì bà chỉ nhìn xa xăm ra ngoài cổng biệt thự im lặng.
Ba cố lúc này cũng lên tiếng nói.
- Mẹ con nghĩ chúng ta đừng làm Tiểu Di khó xử,con bé dù sao cũng bị Minh Kiệt làm tổn thương rất nhiều rồi con bé xứng đáng có được hạnh phúc.chúng ta hãy tôn trọng mọi quyết định của con bé thì hơn.
Bà nội cố lúc này đứng dậy đi lên phòng trước khi đi bà không nhìn ba mẹ cố mà chỉ để lại một câu.
- Ta không muốn con bé bị người ta cướp đi mất dù sao ta vẫn mong con bé là cháu dâu,con dâu của Cố Thị chứ không phải Mạc Thị.
Ba mẹ cố nhìn theo bóng bà nội cố đi lên phòng họ biết ý bà nội cố là gì,họ cũng biết chuyện con trai duy nhất của Mạc Thị đã từ bỏ mọi thứ ở đây để qua Pháp với Tiểu Di vào gần ba năn trướcnhưng suy cho cùng tất cả là do con trai họ ngu ngốc đã có Tiểu Di trong vòng tay lại cố gắng đẩy con bé ra nên người khác mới có cơ hội chen vào không phải sao?.
Với Tiểu Di nơi cô tới là một quán cà phê quen thuộc nơi Mạc Cẩn Vũ đang đợi cô ở đó.vừa thấy bóng dáng Tiểu Di Mạc Cẩn Vũ đã dơ tay vẫy vẫy Tiểu Di.khi cô tới gần Mạc Cẩn Vũ định đi tới ôm cô một cái vì thực sự anh rất nhớ cô,nhớ rất nhiều nhưng Tiểu Di đã chủ động né cái ôm đó của anh và dĩ nhiên Mạc Cẩn Vũ nhận ra sự né tránh đó của cô.