Cô bé lại hỏi mẹ: ” Mẹ, mẹ có thấy chú Lãnh rất giống ba ba con không ? “
Cô nghe xong giật nảy mình sau một giây bình tĩnh rồi nói: ” Sao con lại nói như vậy? “
” Người trong ảnh mẹ đưa cho con xem thật sự rất giống mà tuy rằng có hơi khác một chút xíu! ” Cô bé nói rồi lấy ngón tay cái và ngón tay trỏ cuộn lại với nhau thành một vòng tròn nhỏ thể hiện sự chút xíu của cô bé.
” Chú Lãnh không phải! Con nhìn nhầm rồi ba ba không xấu xa như chú Lãnh! ”
” Mẹ, chú Lãnh rất xấu xa sao? “
” Phải! “
” Nhưng hôm con đi lạc chú Lãnh đã mua kẹo cho con còn muốn đi tìm tỷ tỷ cho con nữa mà! “
Cô bé lại quay ra hỏi Lãnh Vân: ” Chú Lãnh chọc giận mẹ cháu sao? Tại sao mẹ lại bảo chú xấu xa? “
Anh cười cười nói: ” Thật sự thì chú cũng chọc giận mẹ cháu! “
” Tại sao chú không xin lỗi mẹ cháu để mẹ cháu nguôi giận ạ? Mỗi lần cháu làm sai cháu xin lỗi mẹ cháu đều tha lỗi cho cháu! “
Nói rồi cô bé lại quay sang mẹ nói: ” Mẹ có thể tha lỗi cho chú không? “
” Chú ấy không hề chọc giận mẹ chuyện gì cả! “
” Nhưng sao….? “
” Không nhưng nhị gì cả! ” Cô hơi lớn tiếng nói.
Rồi lại dịu giọng hỏi: ” Con đã ăn gì chưa? “
” Con vẫn chưa! “
” Vậy ở đây với chú Lãnh mẹ đi mua đồ ăn cho con! “
Cô để anh lại vì muốn Tiểu Mộc nói chuyện nhiều một chút với Lãnh Vân – ba nó.
Nhan Thiên Uyển vừa đi, Tiểu Mộc đã hỏi Lãnh Vân : ” Chú không chọc giận mẹ cháu tại sao mẹ cháu lại nói chú thế nhỉ? “
” Chú chọc giận mẹ của Tiểu Mộc rồi! Nhưng là chuyện rất lớn nên mẹ Tiểu Mộc không muốn tha lỗi cho chú nên mới nói thế! “
” Để tỷ tỷ về cháu sẽ nói giúp chú nha! Chú đừng buồn tuy bên ngoài chú không buồn nhưng thật ra chú đang buồn đúng không? “
” Thật sự bị con nhìn ra rồi! ”
Anh cười cười rồi hỏi: ” Tiểu Mộc ba con đâu? Tại sao không đến thăm con? “